Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Hoa bỉ ngạn run rẩy dữ dội hơn trong lòng bàn tay Lý Dục Thần như nhớ lại quá khứ khủng khiếp phải quên đi.

"Tôi trốn tránh anh ta, nhưng anh ta vẫn lôi tôi ra rồi rút lấy một phần hồn ý cổ xua nhat của toi. Cai nỗi đau luc linh hồn bị rut ra đo, cả đoi nay toi khong muốn trải qua thêm lần nào nữa!"

"Mày cũng biết là rất đau đớn sao? Thế đống xương trắng nằm trên đất kia thì sao? Lúc mày lấy hồn phách của họ đi, mày có cảm nhận được nỗi đau của họ không?" Hướng Van Tình hỏi.

"Không, chúng không thấy đau! Hoa bỉ ngạn mang niềm vui đến cho mọi người, chẳng phải vừa nãy cô cũng rất vui khi chạy trong biển hoa hay sao?" Hoa bỉ ngạn nói.

Hướng Vãn Tình chợt im lặng.

Nhớ lại sự thiếu suy nghĩ của mình ban nãy, chạy thẳng vào ảo cảnh mà chẳng hay biết gì, nếu không có Lý Dục Thần ở đây thì e rằng, giờ này cô ấy vẫn đang trên đường sang bờ bên kia, có mệt chết cũng chẳng biết gì!

"Này, mau thả tôi ra, tạo ra thiên kiếp giữa hai giới không phải chuyện đùa đâu!" Hoa bỉ ngạn vùng vẫy kêu: "Đi tới chỗ các người muốn đi đi, đá Tam Sinh ở phía trước đó, tới đó mà xem quá khứ tương lai của các người, xem tình duyên ba đời của mấy người, chẳng phải đó chính là thứ mà mấy cặp tình nhân như hai người thích coi sao?"

Hướng Vãn Tình sững người, mặt đỏ bừng nhìn Lý Dục Thần một cái nhưng không nói gì.

Lý Dục Thần cũng không nói gì, thậm chí ánh mắt cũng có hơi ngây ra như thể đang nghĩ điều gì đó.

Hoa bỉ ngạn thấy có hi vọng, nói tiếp: "Thả tôi ra, tôi sẽ chỉ cho các người một đường đi, tránh đi nhầm mà lạc vào thành Uổng Tử."

"Thành Uổng Tử ... " Lý Dục Thần chuyển tầm mắt vào đứa nhỏ đỏ như máu trong lòng bàn tay.

"Đúng, là thành Uổng Tử, nếu đã bước vào thành Uổng Tử thì cho dù anh có mạnh đến đâu cũng đừng hòng bước chân ra ngoài! thành Uổng Tử là nơi hội tụ hồn phách chết oan từ xưa đến nay của cả hai giới âm dương, đến cả điện quân Diêm Vương cũng không dám tùy ý đi vào đó. Anh thả tôi ra mau, thả ra, tôi sẽ chỉ đường cho anh."

Hoa bỉ ngạn trở nên tự tin hơn, nó tin rằng dù người trước mặt nó có là thằng điên đi nữa, thì chỉ cần cộng hai điều kiện gồm thiên kiếp giữa hai giới và đường vào thành Uổng Tử lại, anh cũng chẳng có lý do gì để không thả nó ra.

Lý Dục Thần gật đầu, nói: "Biết rồi."

Nói rồi anh siết bàn tay lại.

Kèm theo đó là tiếng gào không cam lòng của hoa bỉ ngạn: "Anh thật sự không sợ thiên kiếp ... thằng ... điên .... "

Một đống máu nổ tung tóe.

Một trận mưa máu chợt đổ thẳng xuống giữa hư không xám xịt, che phủ khắp đất trời.

Vô số xương trắng nắm chất chồng trên mặt đất như được mưa máu tưới đẫm, từ từ nhúc nhích bò dậy như thể sống lại.

Chỉ trong chớp mắt, khắp núi rừng đâu đâu cũng có xương trắng đang đứng giống như một đội quân xương trắng khổng lồ mạnh mẽ.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!