Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Bóng tối ngắn ngủi lướt qua, ánh sáng dần dần trở lại.

Biển hoa đã chẳng còn, trên đất đen mênh mông, khắp nơi đều là những bộ xương trắng chồng chất, nhìn thấy mà kinh hãi.

Xa xa là núi do hài cốt chất đống, hết ngọn này đến ngọn khác.

Trên mặt đất có một vết nứt, từ dưới chân Hướng Vãn Tình kéo dài ra phía trước.

Hướng Vãn Tình cầm kiếm Thất Tinh, ngơ ngác đứng đó, vẫn còn sửng sốt trước uy lực một kiếm này của mình.

Thật lâu sau, cô ấy mới thở ra một hơi thật dài, thu kiếm Thất Tinh vào vỏ.

"Dục Thần ... " Hướng Vãn Tình vừa muốn mở lời, quay người lại, bất ngờ phát hiện trong tay Lý Dục Thần nắm một mảng màu máu.

Đó là cánh hoa đang nở, nhưng nhìn kỹ lại, lại có mấy phần hình người.

"Đây là ... "

"Hoa Bỉ Ngạn nở, dẫn dắt linh hồn người đi về phía bờ bên kia, đó chỉ là truyền thuyết đẹp đẽ. Nó dùng vẻ ngoài xinh đẹp mê hoặc lòng người, khiến người ta trên đường đuổi theo nó mà không ngừng lao về phía trước, tưởng rằng có thể đến bờ bên kia tốt đẹp, nhưng lại không biết tinh hồn đã bị nó hút đi, hài cốt nằm lại ở bờ này, lúc đến được bờ bên kia thì chỉ còn lại một mảnh tàn hồn."

"Tàn hồn dĩ nhiên không có ký ức, nên nơi này do hài cốt chất đống mà thành, trong mắt người lại biến thành biển hoa, được gọi là 'Vong Xuyên', hoa Bỉ Ngạn trở thành truyền thuyết nở bên bờ Vong Xuyên."

Lý Dục Thần bóp cánh hoa, hơi dùng lực, tưởng chừng sẽ bóp vụn đóa hoa.

"Đợi đã!"

Đột nhiên đóa hoa vùng vẫy phát ra tiếng người, trông càng giống một hình người, như đứa trẻ màu đỏ máu.

"Anh ... anh không thể giết tôi! Tôi là tinh hồn của vô số người ngưng tụ mà thành, nhìn xem khắp nơi đều là xương trắng, đó là của những người tới nơi này từ xa xưa, không biết bao nhiêu năm tháng cho đến nay chất đống lại, tôi là tinh hồn của họ, anh giết tôi thì chẳng khác nào giết hàng triệu người nơi này."

Hướng Vãn Tình nghe vậy giật mình, lại nhìn về núi xác biển xương trước mắt, trong cảnh tượng vô tận rùng rợn ấy, cô ấy cảm thấy mình như hồn ma lang thang giữa sự kinh hoàng, may mà một kiếm vừa rồi đã cho cô niềm tin không gì sánh được.

Lý Dục Thần nhìn đứa bé màu máu trong tay, cười khẩy: "Vậy thì sao nào?"

"Như thế se dẫn thiên kiep đen!" Hoa Bỉ Ngạn nói, "Dù nơi này đa thuoc minh giới, nhưng nếu kiếp số quá nặng, sức mạnh của Thiên Đạo sẽ xuyên qua ranh giới âm dương, mà thiên kiếp giáng xuống u minh còn khủng khiếp hơn thiên kiếp bình thường, loại kiếp này, cho dù tu vi anh cao đến đâu cũng không chịu nổi."

"Vậy à? Thế tôi càng muốn thử, bởi tôi đã rất lâu không nhìn thấy thiên kiếp rồi." Lý Dục Thần nói.

"Đợi đợi đợi ... đợi đã!" Hoa Bỉ Ngạn vùng vẫy, "Anh anh anh ... anh không phải kẻ điên đấy chứ? Trước các người đã có một người đến đây, tu vi của người đó mạnh hơn các người nhiều, nếu không có một kiếm kia của hắn, vừa rồi làm sao các người dễ dàng phá được trận pháp này? Ngay cả hắn cũng không dám giết tôi, chỉ là tôi cũng không ngăn được hắn, mọi người sống yên ổn với nhau bình an vô sự thôi."

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!