Hướng Vãn Tình hơi kích động, lại có phần lo lắng.
Nếu nhìn ở góc độ của cô ấy thì đứng ở đó chính là Nhị sư huynh và tiểu sư
đệ.
Cô ấy chưa bao giờ nghĩ đến việc hai người vốn chưa từng gặp mặt kia lại có một ngày sẽ rút kiếm đối đầu với nhau.
Một người là Nhị sư huynh mà cô ấy ngưỡng mộ nhất, một người là tiểu sư đệ mà cô ấy thương yêu nhất, trong lòng cô ấy tran ngap mâu thuẫn, không biết nên ủng hộ ai.
Cô ấy cũng không biết thật ra cả hai người họ đều không phải người thật, ngoài Nhị sư huynh là ảo ảnh được ma phỏng theo hóa thành ra, thì đó cũng chẳng phải là bản thể của Lý Dục Thần
Hướng Vãn Tình siết chặt nắm tay lại, nét mặt đầy căng thẳng.
Sau khi giằng co một hồi, "Nhị sư huynh" cũng vung kiếm trước.
Hướng Vãn Tình thấy rõ kiếm này đơn giản chứ không làm màu, giống hệt cách thức ngưng tụ kiếm ý cơ bản nhất sư phụ đã dạy cho cô ấy khi mới đến Thiên Đô vậy.
Thoạt nhìn thì ai cũng có thể tung được đòn này.
Nhưng khi ở trong tay "Nhị sư huynh", một đòn đơn giản thế ấy lại có thể giải phóng uy lực khó lòng tưởng tượng nổi.
Không phải vì tốc độ nhanh, cũng chẳng phải vì sức mạnh lớn, mà là ý ngưng tụ bên trong kiếm.
Hướng Vãn Tình chưa từng đi vào kiếm trận Vạn Tiên, chỉ đứng ngoài trận quan sát. Cô ấy không nhìn thấy tình hình bên trong trận, chỉ thấy một vùng sáng rực mơ hồ. Nhưng dù là ở ngoài trận cũng có thể cảm nhận rất rõ kiếm ý đang tung hoành ngang dọc khắp vũ trụ.
Kiếm này của Nhị sư huynh cũng mang theo kiếm ý vô địch trong kiếm trận Vạn Tiên.
Giữa đất trời giờ chỉ còn lại một kiếm ấy, ngay cả Nhị sư huynh cũng biến mất trong kiếm ý.
Đứng trước một thanh kiếm như thế, Lý Dục Thần lại trở nên nhỏ bé vô cùng, giống như một con cừu non bị trói chặt chờ làm thịt, còn gã đồ tể ở đối diện lại đang cầm một đại đao dài bốn mươi mét.
Hướng Vãn Tình không mường tượng ra Lý Dục Thần phải dùng chiêu thế nào mới có thể đối phó được.
E rằng ngay cả kiếm Thất Tinh cô ấy cho Lý Dục Thần mượn cũng khó lòng đỡ nổi kiếm ý này. Cô ấy hiểu rõ pháp khí của mình, kiếm Thất Tinh tuy mạnh nhưng khi đứng trước kiếm ý như thế này, nếu cứng đầu đứng đó cản thì e là sẽ nát thành tro bụi.
Ngay khi Hướng Vãn Tình đang lo lắng, Lý Dục Thần cũng ra tay.
Anh không né tránh cũng không lùi lại, chỉ nâng cổ tay lên rồi nhẹ nhàng vung một đường kiếm hoa.
Vẫn là một chiêu thức cơ bản nhất đó, mộc mạc giản dị, thậm chí còn không ngưng tụ kiếm ý, thoạt nhìn chẳng khác một người phàm đang múa kiếm ở quảng trường vào sáng sớm chút nào.
Nhưng vào ngay khoảnh khắc ấy, Lý Dục Thần biến mất.
Trên không trung chỉ còn lại kiếm hoa đương nở rộ.
Kiếm ý mạnh mẽ của Nhị sư huynh ập tới, đập vào kiếm hoa ấy.
Hoa tàn, cánh tan.
Kiếm hoa vỡ vụn, biến thành bảy cánh hoa lượn lờ trong không trung.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!