"Bạch Thần?"
Đinh Hương vô cùng bất ngờ, không ngờ Bạch Thần sẽ xuất hiện ở đây.
Thế nhưng cô ấy có cảm giác nhẹ nhõm, như thể anh ta vốn nên xuất hiện vào lúc này.
Không biết vì sao, Bạch Thần đứng ở đó, mà có thể khiến Đinh Hương cảm thấy an tâm. Trước đây, chỉ khi Lý Dục Thần ở bên cạnh, cô ấy mới có cảm giác như vậy.
Sau khoảnh khắc chấn động ngắn ngủi thì Tuệ Hàng lập tức bình tĩnh, nhớ ra thân phận của người đàn ông trước mắt.
"Cậu chính là Bạch Thần?" Ông ta lắc đầu, "Cậu không nên xuất hiện ở đây, đỉnh núi Tuyết mới là nơi cậu nên đến."
“Tôi đi đâu, đến lượt ông chỉ tay năm ngón sao?" Bạch Thần lạnh lùng nói.
Sắc mặt Tuệ Hàng thay đổi, trong lòng dấy lên lửa giận, nhưng ông ta cố nhịn.
Ông ta hiểu, ngay cả Suhare cũng rất kiêng kỵ người này, đến mức phải lấy việc nhường linh mạch của núi Tuyết để đổi lấy lời hứa anh ta sẽ không vượt qua thung lũng Kaligan.
Còn Suhare, là người bảo hộ của thung lũng Kaligan, cũng là người bảo hộ của cả mảnh đất phía nam dãy núi Laya, địa vị không hề kém vị Đức Tulku Balop của Muktine.
"Cậu đã hứa sẽ không vượt qua Kaligan, đại sư Suhare có thể làm chứng. Tuệ Hàng nói.
“Đó là chuyện giữa tôi và Suhare, tôi chưa từng hứa hẹn gì với ông, ông cũng không có tư cách đòi hỏi lời hứa từ tôi." Giọng Bạch Thần vẫn bình thản mà lạnh lùng.
Tuệ Hàng chưa từng bị ai khinh thường đến mức này, ngay cả Đức Tulku Balop cũng còn nể ông ta vài phần.
Sắc mặt ông ta u ám, nắm chặt nắm đấm, lửa giận trong lòng như muốn thiêu rụi cả ngọn núi này.
Nhưng cuối cùng ông vẫn nhịn, hít thật sâu, nhìn Đinh Hương, trong mắt hiện lên vài phần không cam lòng, nói: "Được thôi, tôi nể cậu lần này."
Nói xong, ông ta lập tức xoay người định rời đi.
Bạch Thần lạnh lùng cười: “Ông nghĩ ông còn có thể đi được sao?"
Tuệ Hàng đột nhiên cảm nhận được sát khí tràn ngập sau lưng, toàn bộ lông tơ trên người đều dựng đứng, như thể rơi vào thế giới lạnh giá vạn năm.
Ông ta lập tức xoay người, chắp hai tay, miệng tụng Phật chú, thân thể lơ lửng giữa không trung, toàn thân tỏa ra kim quang.
"Ha ha ha ha!" Tuệ Hàng bỗng nhiên cười lớn, "Bạch Thần, cậu thật sự cho rằng tôi sợ cậu sao? Cậu chẳng qua chỉ là thân thể giao yêu, sao dám làm càn trước Phật môn!"
Vừa dứt lời, Tuệ Hàng đã chủ động phát động công kích, ra tay trước để lấy lợi
thế.
Trong kim quang hộ thể của ông ta, ánh sáng màu tím lóe sáng.
Mặt đất quanh Bạch Thần lập tức mọc lên bốn cột trụ màu tím, cao vút lên trời, từng đốt từng đốt, hóa ra là bốn cây Tử Trúc khổng lồ.
Tử Trúc sinh cành, đan chéo giữa không trung, rễ trúc dưới đất cũng quấn chặt, hợp thành lồng giam vuông vức, nhốt Bạch Thần bên trong.
Trên những cành trúc bắt đầu mọc ra từng phiến lá tím, càng lúc càng dày, chỉ trong chớp mắt đã che khuất cả ánh mặt trời.
Cơn gió thổi qua, lá trúc xào xạc, kèm theo sát khí lạnh lẽo.
"Bạch Thần, cẩn thận!” Đinh Hương kêu lên.
Lá trúc rơi xuống, xoay tròn giữa gió, hóa thành những thanh kiếm.
Hàng vạn luồng kiếm khí xoay tròn, tạo thành kiếm trận, dù đứng ngoài trận cũng có thể cảm nhận được sát ý vô biên, bất cứ thứ gì bên trong, dù là kim cương huyền thiết, cũng sẽ bị kiếm khí nghiền nát thành bột.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!