Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Chu Tiểu Vân lại càng khóc to hơn.

"Đừng khóc nữa, nói cho chúng ta biết, bố cháu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

“Bố cháu bị người của nhà họ Vũ bắt đi rồi, chính là người mà bọn họ gọi là Vũ gia, tên là Vũ Tấn Sơn, là Nhị lão gia của nhà họ Vũ ở Tấn Châu, từ hồi còn ở Tấn Châu đã ngang ngược bá đạo. Khi đó bố cháu mở mỏ than, ban đầu chỉ là mỏ nhỏ, sau này đào trúng mạch lớn, người nhà họ Vũ muốn chiếm đoạt, hai bên xảy ra xung đột. Một tên tay chân của Vũ Tấn Sơn ngã xuống mỏ chết, bố cháu lập tức đưa cháu và mẹ trốn ngay trong đêm đến thủ đô. Vốn tưởng rằng đến thủ đô rồi thì sẽ an toàn, vì người nhà họ Vũ xưa nay chưa từng rời khỏi Tấn Châu, không ngờ ... không ngờ lần này bọn họ vẫn tìm đến được."

"Cháu có biết bọn họ đưa bố cháu đi đâu không?"

Chu Tiểu Vân lắc đầu: "Không biết ạ, sau khi bắt bố cháu, bọn họ lập tức đưa cháu tới chỗ khác, giam mấy ngày, rồi lại chuyển cháu đến căn nhà kia, hôm nay vừa mới bị đưa tới thì được vị ... anh này cứu."

Cô ta liếc nhìn Lâm Vân, mặt hơi ửng đỏ, cúi đầu, khẽ nói: "Cảm ơn!"

"Ơ hay, nói cảm ơn gì mà nhỏ như tiếng muỗi kêu thế!" Lâm Vân nói.

Lâm Mộng Đình lập tức quát: "Tiểu Vân!"

"Dạ!" Lâm Vân và Chu Tiểu Vân đồng thanh đáp.

Lâm Mộng Đình sững sờ, rồi bật cười: "Suýt nữa thì quên mất, em cũng tên là Tiểu Vân. Để chị giới thiệu nhé, đây là em trai chị, tên là Lâm Vân, trong nhà ai cũng gọi nó là Tiểu Vân. Xem như có duyên đi."

Hai người đưa mắt nhìn nhau, Lâm Vân bĩu môi, tỏ vẻ chẳng mấy để tâm. Còn Chu Tiểu Vân thì má đỏ bừng, cúi đầu càng thấp hơn.

"Mẹ cháu đâu rồi?" Hầu Thất Quý hỏi.

"Bà ấy mat rồi." Chu Tiểu Vân đáp "Từ khi Vũ Tấn Sơn đến thủ đô, nhà cháu sống chẳng yên ngày nào, bố cháu đã dốc hết tiền để bồi thường cho nhà họ Vũ, nhưng họ vẫn không chịu buông tha. Mẹ cháu vì lo lắng quá độ mà bị bệnh, mấy năm trước còn dịch bệnh, năm ngoái đợt mở cửa lại, bà ấy đã không qua khỏi ... "

Nói đến đây, Chu Tiểu Vân lại rơi nước mắt, khóc không thành tiếng.

Lâm Mộng Đình rút khăn giấy, nhẹ nhàng lau nước mắt trên má cô ta: "Được rồi, đừng buồn nữa, chúng ta nhất định sẽ tìm được bố em."

"Vâng!" Chu Tiểu Vân gật đầu thật mạnh, không hiểu sao, cô ta cảm thấy trên người vị phu nhân này có một loại sức mạnh khiến người ta thấy ấm áp và bình tĩnh, như ánh mặt trời bao phủ lấy cô ta vậy.

"Lâm Vân," Lâm Mộng Đình gọi "đưa Tiểu Vân đi nghỉ ngơi."

"Hả? Sao lại là em?" Lâm Vân tỏ vẻ không phục.

"Em ấy là do em mang về, em không lo thì ai lo?" Lâm Mộng Đình nói "Em với Nghiêm Cẩn mấy ngày tới phụ trách an toàn của Tiểu Vân, mấy chuyện khác tạm thời đừng dính vào."

Nghiêm Cẩn thì không có ý kiến gì, nhưng Lâm Vân thì nhăn nhó vò đầu bứt tai. Cậu ta vốn không ghét Chu Tiểu Vân, chỉ là nếu nhận nhiệm vụ này, thì mấy việc lớn phía sau sẽ không được tham dự nữa. Giờ nhà họ Lý ở thủ đô đang gặp phải nguy cơ, cậu ta còn đang muốn thể hiện bản lĩnh kia mà!

Nhưng rõ ràng Lâm Mộng Đình chỉ đang tìm cớ, không muốn để cậu ta dính quá sâu, sợ gặp nguy hiểm. Lâm Vân sao lại không nghe ra chứ, chỉ là bây giờ người chị ruột này của cậu ta đã không còn là chị gái ngày xưa nữa rồi, trước kia Lâm Vân hay đấu khẩu với chị ấy, nhưng giờ Lâm Mộng Đình đã không còn là thiếu nữ, trên người cô ấy có thêm vài phần điềm tĩnh cùng uy nghiêm, rõ ràng nói chuyện rất nhẹ nhàng, nhưng lại khiến người ta khó mà cãi lại được.

Hầu Thất Quý cười nói: "Tôi sẽ sắp xếp cho các cậu một căn nhà riêng, rồi cử thêm mấy người nữa giúp đỡ.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!