Mối liên kết ấy xưa nay vẫn luôn tồn tại giữa họ, Trần Văn Học là người duy nhất có thể trực tiếp hấp thu sức mạnh Thánh Quang từ cơ thể anh ta, và cũng chính vì điều đó mà mấy ngày qua hai người phối hợp vô cùng ăn ý.
"Nhanh! Dùng ý niệm, truyền sức mạnh Thánh Quang cho Trần Văn Học!” Joyce hét lớn.
Anh ta đập cánh bay lên, trước ngực hiện ra dấu thánh giá bằng ánh sáng trắng, luồng sáng từ đó ban ra, rọi thẳng vào người Trần Văn Học.
Lâm Thiên Hào cùng Lilith sau hồi lâu làm quen, cũng bắt đầu hành động giống vậy.
Chỉ có Dominic là vẫn ngơ ngác không biết làm gì.
Anh ta lóng ngóng thao tác đủ kiểu, chẳng những không bay lên được, cũng không bắn ra được tia sáng nào, ngược lại còn tự ngã lăn ra đất.
Joyce hô lớn: "Dominic, đừng cuống, dùng ý niệm, hãy để trái tim anh hòa vào Thánh Quang, hãy tưởng tượng rằng anh là thiên thần, rồi lấy ánh sáng lẫn sức mạnh đó truyền ra ngoài!"
Dominic ồ lên, rồi làm theo lời Joyce dặn.
Đôi cánh đã bắt đầu đập được, cơ thể cũng nhẹ bẫng bay lên, tuy vẫn chưa điều khiển thành thạo, nhưng anh ta thực sự đã bay được như thiên thần.
Dominic vô cùng xúc động.
Chỉ vài ngày trước, anh ta còn là cảnh sát quèn ở Romat, bị cấp trên khiển trách vì không phá được vụ án mất tích hàng loạt.
Vậy mà giờ đây, anh ta không chỉ trải qua cuộc chiến giữa ma thần, mà còn mọc cánh ánh sáng nơi sườn, hóa thân thành thiên thần, chuẩn bị chiến đấu vì nhân loại!
Luồng sáng bắn ra từ ngực anh ta, anh ta cảm thấy như cơ thể bị rút cạn, giống như cái cảm giác tận cùng sau đêm cuồng nhiệt ở nhà Romat, mất mát nhưng đầy đủ, hưng phấn đến mức lạc lối.
Bốn người chia ra bốn hướng, bốn luồng ánh sáng cùng chiếu vào người Trần Văn Học.
Trần Văn Học dần tỉnh.
Anh ta cảm thấy lồng ngực đau nhói.
Đó là trái tim của ky sĩ đã bị thương của Athena đâm nát, giờ đang được ánh sáng thánh chữa lành, từ từ hồi phục.
Ngoài ra, còn có luồng năng lượng kỳ lạ cuồn cuộn tràn vào cơ thể anh ta.
Không chỉ đến từ Thánh Quang, mà còn từ ngọn thương thần đang cam trong lồng ngực anh ta.
Anh ta ngẩng đầu, thấy Poseidin ở ngay phía trước, trong ánh mắt bốc lên ngọn lửa của biển cả, phẩn nộ nhìn chẳm chẳm, không rõ là đang nhìn anh ta, hay đang nhìn Athena.
Chiếc đinh ba quét ngang tới, kèm theo vô vàn nước biển, ập thẳng về phía tượng thần Athena.
Ầm, tượng thần đổ sụp, nước biển hoàn toàn nhấn chìm mặt đất.
Poseidin đứng trong làn nước, nửa thân trên lộ ra khỏi mặt biển.
Hải thú cùng cá tung tăng trên mặt nước, như đang ăn mừng chiến thắng của cuộc chiến.
Trần Văn Học chìm xuống đáy biển, nước biển bao lấy cơ thể anh ta, tấn công những vết thương, từng dây thần kinh đau nhói.
Áp lực nơi đáy biển khiến anh ta nghẹt thở, bốn phía là bóng tối, không rõ đang ở đâu.
Lúc này, anh ta nhìn thấy trong làn nước biển xung quanh có bốn điểm sáng đang lơ lửng.
Đó là bốn chiếc lông vũ, tỏa ra ánh sáng lấp lánh.
Ánh sáng từ lông vũ dần rực rỡ hơn, tạo thành vòng sáng, lan tỏa trong làn sóng sâu thẩm, mơ hồ như giấc mộng.
Anh ta thấy người phụ nữ từ trong ánh sáng bước ra về phía anh ta.
Người phụ nữ đội vòng hoa, khoác lên mình lớp lụa mỏng, vừa thần bí vừa quyến rũ.
Anh ta không thể nào diễn tả được vẻ đẹp ấy.
Anh ta nhớ đến em gái nhà hàng xóm thuở nhỏ, thiếu nữ từng thầm thương trộm nhớ, người tình xuất hiện trong giấc mơ, và cả người mẹ của anh ta ...
Anh ta muốn yêu bằng tất cả những gì anh ta có, không cần lý do, không tiếc hy sinh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!