Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Joyce lại dang hai tay, làm động tác chuẩn bị ôm.

"Có phải anh em không đấy?" Joyce nói, "Anh lẽ ra phải chúc mừng tôi chứ?"

Trần Văn Học bật cười, tròng kính mờ đi bởi một lớp sương, nhìn Joyce trước mắt, cảm thấy sống mũi hơi cay.

Anh ta nhớ lại những ngày bọn họ ở đảo Cửu Long. Hai người đàn ông cô đơn, sống những tháng ngày cô quạnh vô tận trên đảo, nói lời từ biệt với bản thân trong quá khứ, trong lúc không còn hy vọng thì động viên nhau, cùng nhau mơ về tương lai.

Nhớ lại những ngày ở bên Agatha là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của Joyce. Nhưng mỗi lần kể xong, Joyce lại rơi vào đau buồn và tuyệt vọng.

Lúc đó, Trần Văn Học luôn động viên anh ta: "Này, lão Joyce, nhất định cậu sẽ cứu được Agatha mà, còn anh Lý mà!"

Hai chữ "anh Lý" đã trở thành hy vọng lớn nhất của bọn họ.

Không ai ngờ rằng kết cục lại như ngày hôm nay.

"Này, lão Joyce ... " Giọng anh ta nghẹn lại.

"Anh em tốt!" Joyce vẫn mỉm cười.

"Anh em tốt, mãi mãi bên nhau!" Trần Văn Học dang hai tay, hai người đàn ông ôm nhau thật chặt sau khi đã trải qua bao nhiêu đau khổ sống chết.

Trần Văn Học đột nhiên kêu lên: "Hỏng rồi! Lão Lâm!"

Cả hai cùng nhớ tới một người "anh em" khác, Lâm Thiên Hào, người đàn ông lớn tuổi hon họ rat nhiều, nhung trong chuyen theo đuoi tình yeu lại ngu ngốc chẳng kém Joyce.

Hai người đồng thời quay người lại nhìn.

Dưới bức tường ấy, trên người Lâm Thiên Hào cắm đầy ống dẫn.

Ông ta đã rút hết ống trên người Lilith ra cắm lên người mình, còn Lilith vẫn bị đóng trên thánh giá, cúi đầu, chưa tỉnh lại từ cơn hôn mê.

Trần Văn Học và Joyce đồng thời xông lên.

Trần Văn Học đỡ Lâm Thiên Hào dậy.

"Làm sao bây giờ?" Anh ta hỏi Joyce, "Agatha nói đây là một nhà máy tạo máu, nếu đột ngột rút ống mà không nối vào một vòng tuần hoàn mới, ông ấy sẽ chết ngay."

Vừa nghe thấy cái tên Agatha, vết sẹo nơi ngực Joyce đau nhói, anh ta đưa tay ôm lấy ngực, nói: "Thứ đáng sợ không phải là mấy cái ống này, mà là lời nguyền của Huyết tộc."

"Lời nguyền của Huyết tộc?"

"Nơi này có một lời nguyền rất cổ xưa, có lẽ thật sự là sự trừng phạt của thần đối với Huyết tộc, đến cả ánh sáng Thánh Vũ của tôi cũng không thể giải được. Lilith là người kế thừa Huyết Dịch Nguyên Sơ, cô ấy không sợ lời nguyền, nhưng lão Lâm cắm ống lên người mình, nối vào vòng tuần hoàn, lời nguyền tất nhiên sẽ giáng xuống ông ấy."

"Sẽ thế nào?"

"Tôi không biết." Joyce lắc đầu, "Nhưng máu ông ấy đã biến thành máu của Huyết tộc."

"Ý cậu là ... " Trần Văn Học cảm thấy hơi rợn người, "Ông ấy đã biến thành ma cà rồng?"

Joyce trả lời anh ta bằng sự im lặng.

"Dù biến thành gì đi nữa, chúng ta cũng không thể bỏ mặc ông ấy." Trần Văn Học nói, "Trước tiên nghĩ cách tháo hết mấy cái ống trên người ông ấy đã."

Joyce nói: "Tôi có thể dùng thánh quang thiêu hủy máu ô uế ở đây, nhưng cũng sẽ khiến cơ thể lão Lâm bị đốt khô. Thế nên đúng khoảnh khắc tôi thi triển, anh phải phối hợp, đồng thoi làm nóng chảy toan bộ ống dẫn. Anh hẳn có thể cảm nhận được ý niệm và dao động năng lượng của tôi, cơ hội này chỉ có một lần."

Trần Văn Học gật đầu: "Được."

Trên người Joyce phát ra ánh sáng, đôi cánh lại bung ra lần nữa.

Trần Văn Học tập trung toàn bộ tinh thần, cẩn thận cảm nhận dao động năng lượng trên người Joyce. Khi thánh quang tuôn ra, trong cơ thể anh ta cũng tràn đầy năng lượng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!