Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Bầu trời phía trên Lâu đài Dracula bị bao phủ bởi đám mây đen dày đặc, che khuất phần lớn ánh nắng mặt trời, khiến bầu trời trông u ám nặng nề.

Mặc dù vậy, người áo đen vẫn không ngừng run rẩy, như thể đang phải chịu đựng nỗi đau đớn vô cùng tận.

Lý Dục Thần ngẩng đầu nhìn lên trời, giơ tay chỉ: "Mây tan!"

Đám mây đen lập tức tản ra bốn phía, ánh nắng vàng rực như thác đổ tuôn tràn xuống.

Cảnh sát Dominic kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, suýt nữa tưởng mình đang mơ hoặc bị xuyên vào chiều không gian huyễn hoặc nào đó, mãi đến khi tiếng gào thét đau đớn của ma cà rồng vang lên, anh ta mới hoàn hồn.

Trần Văn Học bước tới vén chiếc áo choàng của người áo đen lên, nhìn thấy làn da trên mặt hắn nổi đầy những mụn nước từng lớp từng lớp dưới ánh nắng mặt trời. Những mụn nước nhanh chóng vỡ ra, mủ bên trong trào ra, ăn mòn lớp da xung quanh, khiến sự thối rữa càng trở nên trầm trọng.

Trong không khí tràn ngập mùi hôi thối nồng nặc khó chịu.

Dominic nhíu mày, là cảnh sát, anh ta từng thấy vô số cảnh tượng ghê tởm và kinh hoang, nhưng chua bao gio tan mắt chung kien con ngưoi đang con sống mà bắt đầu phân hủy ngay trước mắt mình.

Anh ta cảm thấy buồn nôn, thứ gì đo chua chua đắng đắng từ thực quản trào ngược lên, dâng vào miệng. Ban đầu anh ta định nuốt xuống, nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt đang phân hủy kia thì không thể nào nuốt nổi, lập tức quay người, cúi xuống nôn mửa.

"Tôi nói! Tôi nói!" Con ma cà rồng cuối cùng cũng chịu khuất phục, giọng nói đã trở nên mơ hồ vì cổ họng tổn thương, miệng hắn tuôn ra dịch mủ khi nói chuyện.

Trần Văn Học bịt mũi, vung tay dùng luồng chưởng gió kéo áo choàng phủ lên mặt con ma cà rồng.

"Bá tước ... Ớ Bran ... Từ đây đi về hướng đông khoảng bốn mươi cây số."

"Còn Lilith?"

“Tôi không biết ... Nếu cô ta không ở Bran thì chắc là ở Hắc ... "

Câu nói của người áo đen còn chưa dứt, hắn đột nhiên ôm lấy ngực, đau đớn ngã vật xuống đất, toàn thân co giật dữ dội.

Trần Văn Học chửi: “Mẹ kiếp, yếu đến mức không chịu nổi ánh nắng, người tuyết còn mạnh hơn mày!"

Lúc anh ta chuẩn bị kéo hắn trở về tầng hầm.

"Không cần đâu." Lý Dục Thần đột ngột nói, "Hắn không chết vì bị nắng chiếu, mà là do cấm chú trong người hắn phát tác."

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!