Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

“Bọn họ đang họp bí mật ở ngoại ô thủ đô đấy!"

"Ai? Ai họp bí mật?"

"Trời ạ, còn ai vào đây nữa? Bốn gia tộc kia đó!" Vương Bách Thuận thấy Hầu Thất Quý vẫn còn bình tĩnh như thường thì càng thêm sốt ruột: "Tôi nói ông này Hầu gia, tin tức của ông cũng hơi chậm rồi đấy, chuyện này ông không biết gì sao?”

Hầu Thất Quý đáp: “Tôi không biết thật đấy, ông nói thêm đi, bọn họ hội họp cái gì mà ông lại gấp gáp thế này?"

Vương Bách Thuận nói: “Tôi cũng không biết đang họp cái gì, nhưng có chuyện này ông phải biết, từ khi Lý công tử đến thủ đô, đã nhiều năm như vậy, bốn gia tộc kia có làm gì cũng sẽ nói cho nhà họ Lý. Lần này cả bốn gia chủ đều đi, tự tổ chức một mình, cũng chẳng thèm thông báo cho nhà họ Lý, ông đoán xem bọn họ muốn làm gì?"

Hầu Thất Quý nghe thấy Vương Bách Thuận nói đến bốn gia tộc lớn họp mặt thì cũng đã đoán được phần nào. Nhưng vẻ mặt ông ta vẫn rất bình tĩnh, ông ta mỉm cười, nói: "Tứ gia có lo lắng quá không, bốn gia tộc lớn tự họp mặt cũng là chuyện bình thường mà. Lý công tử của chúng tôi không ở đây, nhà họ Lý cũng không có ai đủ tư cách tham dự buổi họp mặt đấy."

"Ôi trời, ông làm tôi sắp lo chết rồi!" Vương Bách Thuận vỗ đùi: "Ý ông là hoàng đế chưa lo mà thái giám đã vội đúng không?"

“Tứ gia à, ông cũng đừng quên, ông là Tứ gia của nhà họ Vương, cũng chính là người của một trong bốn gia tộc lớn đó đấy!" Hầu Thất Quý nhắc nhở.

“Hừ, tôi chẳng lẽ còn không nhớ tôi là ai? Còn không phải bởi vì tôi là người nhà họ Vương nên tôi mới sốt ruột đây à? Hầu gia, ông hiểu tôi nhất mà, ngày Lý công tử vừa tới, tôi là người đầu tiên ủng hộ cậu ấy hết mình, ủng hộ nhà họ Vương và nhà họ Lý kết giao đây!”

"Trời đất còn thay đổi được, người chắc chắn cũng thế, tôi hiểu mà!" Hầu Thất Quý lại nói.

“Ôi, trời đất chứng giám, tôi không hề thay lòng! Nếu tôi đã thay lòng đổi dạ, hôm nay chắc chắn tôi đã không đến chạy đến đây báo tin cho Hầu gia ông, đúng không?" Vương Bách Thuần vỗ ngực cam đoan.

Hầu Thất Quý thấy đã đến lúc, lập tức đứng dậy chắp tay: "Đa tạ Tứ gia đã quan tâm, tôi thay mặt Lý công tử cảm tạ!"

"Thế còn được!" Vương Bách Thuần trừng mắt, hô hấp cũng xuôi hơn rất nhiều.

"Vậy Tu gia có thể nói cho tôi, trong buổi hội nghị đo, bọn họ đã bàn bạc chuyện gì vậy?" Hầu Thất Quý hỏi.

"Cụ thể như thế nào thì tôi không biết, nếu biết thì đã nói cho ông từ lâu rồi. Nhưng mà có chuyện ... " Vương Bách Thuận nhìn ngó xung quanh một lát, hạ giọng nói: "Người đã khởi xướng cho buổi họp đó không phải là một trong bốn người kia, cũng chẳng phải là người ở thủ đô này, mà là một kẻ đến từ nơi khác."

“Đến từ nơi khác?" Hầu Thất Quý ngạc nhiên: "Là từ đâu?”

"Tấn Châu."

Ngày Lý Dục Thần xuất quan, tuyết rơi đầy trời.

Cũng đã mấy tháng trôi qua kể từ ngày vụ cá cược ở Hào Giang kết thúc.

Anh đừng trong sân, ngắm nhìn thế giới trắng xóa, cảm nhận được sinh mệnh của mình và thế gian này đã hòa làm một.

Bông tuyết lơ lửng trắng xóa cả trời, mỗi một bông tựa như đều mang theo một sinh mạng.

Chẳng qua là sinh mạng của chúng quá ngắn ngủi, kết tinh lại trong thời tiết lạnh giá, bay lên rồi đáp xuống đất, nhanh chóng tan ra thành nước.

Nhưng bông trước vừa tan thì bông kia đã đáp xuống, hết bông này tới bông khác, dựa vào sức sống kiên cường và số lượng khổng lồ của rồi kết tinh lại, phủ lên mặt đất một lớp áo trắng dày.

Dưới mái hiên là người thân cận nhất của anh, sau khi biết anh đã xuất quan thì đội tuyết chạy tới.

Lâm Mộng Đình kể lại cho anh nghe những chuyện đã xảy ra trong ba năm qua.

Cô cố gắng tóm tắt ngắn gọn mà không bỏ sót trọng điểm để Lý Dục Thần có thể nhanh chóng nắm rõ tình hình.

Mọi người vốn dĩ còn rằng Lý Dục Thần chắc chắn sẽ nổi giận, nhất là khi nghe thấy chuyện của Mã Sơn và tập đoàn Kinh Lý dạo gần đây.

Nhưng mãi cho đến khi Lâm Mộng Đình đã kể xong, vẻ mặt của Lý Dục Thần vẫn chẳng thay đổi gì.

Anh vẫn bình tĩnh như vậy, tựa như một chiếc giếng cạn trong sân.

“Đông sẽ đến, rồi cũng sẽ qua." Lý Dục Thần ngẩng đầu lên nhìn trời, nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!