Cùng lúc đó, ky sĩ Hoàng Kim nhảy vọt lên không trung, lợi dụng ánh sáng che phủ, vung kiếm chém xuống, lưỡi kiếm chém thẳng vào cánh tay đang giơ lên của Mã Sơn.
Mặt đất dưới chân Mã Sơn như bị nung chảy bởi ánh sáng nóng rực, cơ thể Mã Sơn cũng bị đè nén bởi nhát kiếm khổng lồ, dần lún sâu xuống.
Ánh sáng ngày càng đậm đặc, dần hút sạch mọi tia sáng xung quanh, tạo thành một cột ánh sáng trắng sáng rực.
Mã Sơn biến mất bên trong cột ánh sáng.
Kỵ sĩ Hoàng Kim đáp xuống đất một cách nặng nề, thanh đại kiếm trong tay xoay chuyển, mũi kiếm hướng xuống, đâm mạnh vào mặt đất.
Nguyễn Hướng Đông và Vạn Cẩm Sinh há hốc mồm, trợn tròn mắt, quên cả việc bỏ chạy.
Cảnh tượng địa ngục hay thiên đường này, tuyệt đối không phải thứ mà bất kỳ người phàm nào nhìn thấy rồi vẫn có thể biết mình đang ở đâu.
Mặt đất vẫn rung chuyển, cột ánh sáng vẫn chưa tan biến, đột nhiên, không gian vặn vẹo, một đạo sĩ áo xanh xuất hiện trên bầu trời phía trên tháp chuông, vung phất trần ra, hóa ra hàng ngàn sợi tơ bắn vào ánh sáng.
"Hừ! Thần chú Tây Dương, cũng dám múa rìu qua mắt thợ ở đất Hoa Hạ này sao?"
Ánh sáng của cây thánh giá trên đỉnh tháp lập tức mờ đi, đôi cánh đỏ trên không trung bị vô số sợi tơ quấn chặt.
Ricardo đứng trong cửa sổ tháp chuông, ngẩng đầu nhìn lên, không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Ông ta chỉ biết liên tục vẽ dấu chữ thập, không ngừng niệm thần chú, khẩn cầu chủ Thánh Quang giáng lâm.
Đôi cánh đỏ run lên trong tiếng niệm chu của ông ta, bốc lên ngọn lửa, thiêu đốt sợi tơ trắng, tựa như một tù nhân bị trói buộc đang vùng vẫy trong ngọn lửa hành hình.
Ánh sáng từ thánh giá lại càng chói lọi.
Diệu Âm chân nhân cười khẩy, tay kết ấn, miệng hô: "Thu!"
Những sợi tơ trắng quấn quanh đôi cánh bắt đầu thắt chặt lại.
Đôi cánh cháy bỏng giãy giụa một hồi, cuối cùng, một tiếng "phụt", chúng biến mất trong hư không.
Ánh sáng của thánh giá đột ngột tắt.
Ricardo vẫn đang niệm thần chú, bỗng chấn động mạnh, phun ra một ngụm máu, văng lên bệ cửa sổ.
Những sợi tơ trắng bay nhẹ nhàng về tay Diệu Âm chân nhân, hóa trở lại thành cây phất trần, tùy tiện vẫy tay, treo phất trần trong khuỷu tay.
"Một thuật sĩ Tây Dương nhỏ nhoi, đến đất Hoa Hạ mà còn dám làm càn!"
Ông ta lạnh lùng nhìn Ricardo một cái, cười khẩy, rồi không buồn để ý thêm, bởi lẽ linh mục này đã mất đi sức mạnh triệu hồi, không đáng để ông ta phải ra tay thêm.
Diệu Âm nhìn xuống mặt đất, thấy kỵ sĩ Hoàng Kim đang quỳ một gối trên mặt đất, hai tay nắm chặt thanh kiếm, thanh đại kiếm Thập Tự to lớn cắm thẳng xuống đất, một nửa thân kiếm đã chui sâu vào lòng đất.
Mặt đất xung quanh lõm xuống, vỡ nát, còn Mã Sơn, đã không thấy đâu nữa.
Diệu Âm cảm thấy hơi tiếc nuối.
Ông ta không nhìn ra được con đường tu luyện của Mã Sơn, đoán rằng đó có thể là một cổ pháp đã thất truyền. Với độ tuổi còn trẻ mà đã có thành tựu về thể chất như vậy quả thật không dễ dàng.
Vừa rồi ông ta không ra tay vì Mã Sơn vẫn chưa có vẻ yếu thế, hơn nữa ông ta cũng nhận thấy Mã Sơn chắc chắn còn một chiêu chưa lộ, một người tu luyện có thành tựu đến mức này sao có thể không có lấy một món pháp bảo và vũ khí nào chứ?
Ricardo trên tháp chuông trong mắt ông ta chẳng là gì, chỉ là ông ta không ngờ rằng người Tây Dương tu vi rất bình thường này lại có thuật triệu hồi mạnh mẽ đến vậy.
Đợi đến khi thánh quang của thánh giá giáng xuống, Diệu Âm muốn cứu người cũng đã không còn kịp nữa.
'Ôi, đây cũng là số mệnh của cậu!"
Diệu Âm thở dài, mỗi người đều có số mệnh và kiếp nạn, chẳng ai có thể tránh được.
Bỗng nhiên ông ta nhớ lại một số đạo lý gần đây nghe được, nói rằng đạo không thuộc về trời, con người không nên bị số mệnh trói buộc. Vạn vật sinh linh, tất cả đều bình đẳng, đều là sự biến hóa của đạo, vì vậy nên chia sẻ thành quả của đại đạo.
Diệu Âm cảm thấy buồn cười, thời đại quả thật thay đổi rồi, những lý luận nghịch thiên phản đạo này lại có thể phổ biến trong giới tu hành?
Chúng sinh bình đẳng, ai ai cũng thành đạo, vậy còn cần tu luyện để làm gì?
Trời chỉ cần chia một chút đạo hạnh cho mỗi người là được?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!