Mã Sơn quỳ trước linh cữu, hai tay siết chặt thành nắm đấm, gân xanh nổi đầy trên cổ. Nhưng cuối cùng, anh ta vẫn kiềm chế được, không tranh cãi với Hà Thành Tuấn.
Tra Na Lệ lặng lẽ nháy mắt ra hiệu cho Trịnh Gia Hào, Trịnh Gia Hào hiểu ý, gật đầu rồi lập tức chạy ra ngoài.
Bầu không khí ngượng nghịu trong linh đường kéo dài mấy phút, nhưng rất nhanh sau đó đã được hóa giải bởi từng đoàn khách nối tiếp nhau đến phúng viếng, tiếng khóc than và bi thương lại trở thành âm hưởng chủ đạo.
Trịnh Gia Hào làm việc rất hiệu quả, chẳng bao lâu sau đã mang về một bộ áo tang bằng vải trắng.
Tra Na Lệ thì thầm vài câu bên tai Trịnh Gia Hào, Trịnh Gia Hào gật đầu rồi lại đi ra ngoài.
Tuy chỉ là cắt may tạm bợ, bộ áo tang cũng không vừa người, nhưng chí ít cũng đã hợp với nghi thức, Mã Sơn cuối cùng trông cũng có chút dáng vẻ của một đứa con hiếu thảo.
Thế nhưng, người nhà họ Hà rõ ràng không định thừa nhận anh ta là "người trong nhà", cũng không ai chừa cho anh ta một chỗ của "người con có hiếu". Mã Sơn chỉ có thể lặng lẽ quỳ ở trong góc, nhận lấy những lời chia buồn và an ủi từ khách viếng.
Mà khi nhìn thấy cảnh tượng đó, khách đến dự tang lễ lập tức nhận ra có điều không ổn, thậm chí còn ngửi thấy mùi thuốc súng. Cục diện vua sòng bạc độc tôn mà Hà Gia Xương vất vả giành được suốt bốn mươi năm qua, rất có thể sắp bị phá vỡ. Cuộc tranh đoạt vị trí vua sòng bạc mới xem ra khó tránh khỏi.
Chính vì vậy, những ông trùm có mặt tại tang lễ vua sòng bạc không thể không cân nhắc chuyện chọn phe. Có người đặt cược vào Mã Sơn, chủ động bước tới hỏi han thân thiết, có người tin tưởng họ Hà, chỉ chào hỏi con cháu nhà họ Hà, hoàn toàn ngó lơ Mã Sơn.
Tất nhiên, cũng có người cảm thấy cục diện chưa rõ ràng, không thích hợp đặt cược một bên, liền lấy lòng cả hai bên.
"Mã gia đang lên như diều gặp gió, tôi thấy sau này chắc chắn Hào Giang sẽ là thiên hạ của Mã gia!"
"Chưa chắc đâu, dù sao Mã gia cũng là người ngoài, hơn nữa lại là dân phương Bắc, không phải cùng họ với tôi! Tôi vẫn đặt cược vào nhà họ Hà."
"Hay là mở một kèo cá cược đi? Chúng ta cá xem trong vòng ba năm tới, ai sẽ trở thành vua sòng bạc mới ở Hào Giang."
"Được đó được đó, cái này hay đấy. Có ván cược này thì có thể ủng hộ một bên, còn tiền thì cược bên kia, như vậy coi như tự bảo hiểm, giảm tối đa rủi ro và thiệt hại."
"Xì, đúng là đồ nhát gan, chỉ biết nghĩ cách giảm thiểu tổn thất, sao không dốc toàn lực, đặt đúng là phát tài ngay rồi!"
"Ê, ông Đinh nói cũng có lý, Mã gia tuy đang nổi như cồn, nhưng nhà họ Hà có căn cơ thâm sâu, hai bên đánh nhau, ai thắng ai thua thật khó nói. Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết. Nếu chúng ta có thể cân bằng hai bên, giảm tổn thất, thì đã là may mắn lắm rồi."
Hà Gia Xương còn chưa yên mồ, cờ tang trắng còn đang bay phấp phới, mà trong vườn hoa, đám người đã bắt đầu mở sòng cá cược cho vua sòng bạc tương lai.
"Ha ha, thế là các ông nhìn không rõ cục diện rồi, nhìn rõ thì đặt cược dễ như trở bàn tay."
"Ông nhìn rõ rồi à?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!