Lý Dục Thần đương nhiên biết Nguyệt Tiên Lăng đang ở bên ngoài.
Là chưởng môn đời trước của Vương Ốc, thực lực của Nguyệt Tiên Lăng không yếu, muốn hủy diệt thân thể của anh cũng không khó.
Anh chỉ có thể cược rằng Nguyệt Tiên Lăng sẽ không phản ứng kịp, không dám hành động.
Vì thế, anh phải giết chết Diệp Tiễn Lâm nhanh nhất có thể.
Lý Dục Thần đưa tay lên, lòng bàn tay bùng lên một ngọn lửa đen, hóa thành một đóa hoa sen đen.
Diệp Tiễn Lâm kinh ngạc nói: "Sao mày có thể đưa pháp bảo vào trong tâm niệm của mình?"
Nhìn thấy đóa hoa sen đen, ông ta bỗng nhận ra và càng thêm chấn động, thậm chí có chút hoảng sợ.
"Mày ... mày thật sự đã dung hợp Hắc Hỏa vào huyết mạch! Mày ... mày là ... "
Câu của ông ta còn chưa kịp nói hết, cả không gian bỗng trở nên tối đen.
Hắc Hỏa như sóng lớn, nuốt chửng ông ta.
Trong bóng tối, một luồng sáng đen hơn hẳn lại lóe lên ...
...
Nguyệt Tiên Lăng được bao bọc trong bộ đồ xanh, ngạc nhiên phát hiện hai người đang chiến đấu đột nhiên đều đứng im.
Vừa rồi hai luồng khí xanh đen còn đang quấn lấy nhau, bây giờ lại tách ra, biến mất trong nháy mắt.
Cả căn phòng yên tĩnh trở lại.
Dù sao bà ta cũng không phải người phàm, từng làm chưởng môn cho môn phái lớn như Vương Ốc nhiều năm, lại còn đảm nhiệm chức sứ giả Ma giáo, cùng Diệp Tiễn Lâm đồng thể song tu, thông thạo cả huyền thuật chính đạo và công pháp Ma giáo.
Nhìn thấy Diệp Tiễn Lâm và Lý Dục Thần đứng im không nhúc nhích như trời trồng, Nguyệt Tiên Lăng nhanh chóng nhận ra, trận chiến của họ đã bước vào một cảnh giới cao hơn.
Mặc dù không thể hiểu hay vào được cảnh giới này, nhưng bà ta đoán, bây giờ hai người đều không thể điều khiển thân thể của mình.
Vì vậy, đây chính là cơ hội tốt nhất để bà ta giết chết Lý Dục Thần.
Nguyệt Tiên Lăng vung hai tay, phủi xuống lớp áo xanh trên người, vung tay cầm một thanh trường kiếm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!