"Ha ha, nhóc con, cậu đang rối loạn rồi đấy!" Nguyệt Tiên Lăng cười nói, "Nghe nói cậu truyền đạo dưới gốc cây ngô đồng, thậm chí không coi Thiên Đạo vào đâu, ha, tôi còn tưởng cậu thật sự đã ngộ ra được rồi! Nhưng sao trong mắt cậu vẫn còn phân biệt nam nữ? Cậu ngay cả can đảm kiểm tra thân thể tôi cũng không có, làm sao đối đầu với Thiên Đạo?"
Lý Dục Thần lạnh lùng nhìn bà ta nói: "Tôi không có hứng thú với bà."
Ánh mắt Nguyệt Tiên Lăng sắc bén, sắc mặt hơi thay đổi, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình tĩnh, kéo phần áo trên vai lên.
"Hầy, thật là vô vị! Nếu cậu có một nửa phần phong tình của bố cậu, không, một phần mười phong tình, thì hôm nay hẳn sẽ trở nên vui vẻ hơn rất nhiều! Mặt cậu lạnh vô tình như vậy, chúng ta làm sao mà nói chuyện được?"
Lý Dục Thần nói: "Tôi không đến đây để trò chuyện yêu đương với bà, tôi đến đây để hỏi bà. Nếu bà không đưa ra được lý do để tôi không giết bà, tôi sẽ giết bà."
"Ôi ôi ôi! Nghiêm túc đến vậy sao?" Nguyệt Tiên Lăng chẳng hề hoảng sợ, ngược lại còn cảm thấy rất thú vị, "Người bạn nhỏ, cậu nghĩ cậu có thể giết được tôi à?"
"Bà có thể thử xem."
"Ha ha, xem ra cậu rất tự tin đấy! Đồng Hạo, Đạm Đài Ngọc, Lữ Hiển đều chết trong tay cậu rồi phải không? Cậu giết được họ, thì nghĩ cũng có thể giết được tôi sao?"
Nguyệt Tiên Lăng cười nhạo, lắc đầu.
"Biết tại sao cậu có thể sống đến bây giờ không? Là vì cậu là đệ tử Thiên Đô đó! Nếu không nhờ cái danh này, cậu đã chết rồi! Ngay cả khi cậu chưa vào Tiên Thiên đã chết rồi!'
"Cậu đúng là thiên tài, mới hai mươi tuổi đã lịch lôi kiếp, vào Tiên Thiên, hơn nữa còn độ liền tam kiếp, thực sự là trong lịch sử chưa từng có ai! Nhưng cũng chính vì quá thông minh, cậu lại nhận ra sai lầm của Thiên Đạo quá sớm, rồi đưa ra đạo nghịch thiên. Nhưng cậu lại quên mất, người hưởng lợi lớn nhất từ quy tắc Thiên Đạo, chẳng phải là Huyền Môn thiên hạ do Thiên Đô đứng đầu sao?"
"Giờ thì hay rồi, bị đuổi khỏi sư môn, ba hoa bị tước bỏ, năm thần bị phong ấn, đây chính là thông minh quá sẽ bị thông minh hại!"
"Vốn dĩ, với cảnh giới tam kiếp của cậu, lại có thân phận Thiên Đô, nghe nói cậu còn có được kiếm Huyền Minh, đã có thể đấu một trận với tôi, nhưng bây giờ, cậu lấy cái gì để giết tôi đây? Những lời nói nghe có vẻ rất hùng hồn kia của cậu à?"
"Ha ha, cậu không biết thế giới này kẻ mạnh là vua sao? Cậu nghĩ Thiên Đô có được địa vị này là nhờ cái gì? Là đạo đức văn chương, hay là từ bi cứu người? Chẳng phải là dựa vào uy danh giết chóc lừng lẫy của tổ sư gia hay sao!"
Lý Dục Thần im lặng nghe.
Những lời Nguyệt Tiên Lăng nói đúng là sự thật của thế giới này, cũng chính là quy tắc của Thiên Đạo mà anh muốn phá vỡ.
Nhưng anh không hiểu tại sao Nguyệt Tiên Lăng lại nói với anh những điều
này.
Anh biết Nguyệt Tiên Lăng vẫn chưa nói đến điểm chính.
"Xem ra việc hôm nay tôi đến Vương Ốc, đã nằm trong dự đoán của bà từ lâu
rôi."
Nguyệt Tiên Lăng cười khúc khích: "Nếu tôi không muốn gặp cậu, cậu làm sao có thể biết được hành tung của tôi?"
"Vậy thì nói đi, mục đích của bà là gì?" Lý Dục Thần nói.
"À, giờ tôi còn không biết có nên nói hay không, trước khi gặp cậu, tôi còn rất mong đợi. Ngay cả Minh Vương đại nhân cũng hết lời khen ngợi cậu đấy! Nhưng ... "
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!