Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Đồ dùng trong đại sảnh và đồ trang trí treo trên vách tường đều là kỳ thạch mỹ ngọc, cùng với vô số trân bảo bày biện xung quanh, nhìn khác xa một trời một vực với nhân gian, cảm giác xa xỉ chỉ có ở trên trời.

Nếu người bước vao không phải là Lý Dục Thần đến từ Thiên Đô, nhìn thấy đủ các loại kỳ trân dị bảo kia chắc chắn sẽ chóng hết cả mặt.

Nguyệt Tiên Lăng này, gì mà chưởng môn về hưu chứ, thêm hai lão thái giám đứng hai bên nữa là thành Hoàng Thái Hậu luôn rồi.

Con đường dẫn vào bên trong, băng qua sân viện, đến một thiền điện.

Cửa điện két lên một tiếng rồi mở ra.

Lý Dục Thần đứng ngoài cửa, một hồi sau mới bước qua ngưỡng cửa, đi vào bên trong.

Bên trong là một gian phòng rộng lớn, đồ trang trí và vật dụng lại không nhiều như đại sải, nhung vẫn vô cung tinh xảo, trong phòng thoang thoảng mùi trầm hương, giống khuê phòng của phụ nữ.

Trong phòng có một chiếc giường khảm ngà voi, buông rèm mỏng.

Qua tấm rèm có thể thấy bóng dáng mơ hồ của một phụ nữ đang nằm trên giường, lấy tay chống đầu, đường cong cơ thể lả lướt, thướt tha vô cùng.

Cách một lớp rèm, dù không nhìn rõ nhưng vẫn có thể cảm nhận được sắc đẹp của tiên tử hạ phàm, chẳng trách đàn ông trong thiên hạ lại muốn đổ xô vào.

Nhưng Lý Dục Thần lại biết được, đang nằm trên kia chẳng có người phụ nữ nào cả, chỉ có một gã đàn ông đã mấy trăm tuổi.

"Sao còn chưa tới đây?"

Giọng nói của Nguyệt Tiên Lăng mềm mại nhu mì, nghe vào tê dại hết cả tai, như len lỏi vào tận trong xương tủy.

Lý Dục Thần rùng mình, da gà da vịt thi nhau nổi lên.

Một cơn gió mang theo hương thơm thổi đến, vén tấm rèm mỏng lên, để lộ tiên tử đang nằm ở đó.

Nếu như chua biết truớc than phan that của bà ta, có khi đến cả Lý Dục Thần cũng phải thừa nhận, bà ta thật sự rất đẹp.

Thậm chí anh còn bắt đầu nghi ngờ, có khi nào là Cung Nhân Lạc nhầm lẫn không?

Nguyệt Tiên Lăng thật sự là Diệp Tiễn Lâm sao?

Anh thật sự không thể cảm nhận được một chút gì của một gã đàn ông từ người phụ nữ trên giường kia.

Trong lòng Lý Dục Thần quả thật đang có ít mâu thuẫn.

Cũng không phải là anh không tin Cung Nhân Lạc, nhưng anh lại càng không muốn tin bố mình đã từng 'qua lại' với một kẻ nam không ra nam, nữ không ra nữ này.

"Ha ha ha .... "

Nguyệt Tiên Lăng đột nhiên cười phá lên.

"Cậu đứng ngẩn ở đó làm gì thế? Chưa từng thấy người đẹp bao giờ sao? Điểm này lại chẳng giống bố cậu một chút nào cả."

"Cậu thật sự là con trai của Lý Vân Hoa hả?"

Nguyệt Tiên Lăng từ từ ngồi dậy.

Động tác của bà ta nhẹ nhàng thong thả, phong tình vạn chủng, tựa như mỗi cái giơ tay nhấc chân kia đều sinh ra để mê hoặc lòng người.

Bà ta vươn chân ra, đôi chân dài mảnh khảnh, bàn chân nhỏ nhắn tinh tế, từ từ đặt xuống từ mép giường, xỏ vào đôi hài.

Bà ta chậm rãi đứng lên, đi về phía Lý Dục Thần.

"Lại đây, để tôi nhìn rõ chút, ừ, đúng là hơi giống! Hàng lông mày này, sống mũi, cả ánh mắt cũng giống thật đấy!"

Nguyệt Tiên Lang đi đến trước mặt Lý Dục Thần, gần đến mức có thể cảm nhận được cả nhiệt độ cơ thể của người đối diện.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!