Trong thần thức của Lý Dục Thần, anh nghe thấy giọng của Minh Bộc:
“Ôi, cuối cùng cùng ra được rồi! Chủ nhân, là anh sao?"
"Đung rồi, chắc chắn là anh rồi! Nếu không thì làm sao có thể thắp sáng ngọn đèn này chứ? Ngọn đèn Minh Hải này là vật năm đó anh cho tôi để tôi dẫn đường ở Minh Hải. Chắc anh quên rồi nhỉ?"
"Tôi để ngọn đèn này ở lại nhân gian, biết đâu có ngày đó anh phải dùng đến, một ngày nào đó, anh sẽ lại đến Minh Giới. Mang theo nó, nó có thể soi sáng cả con đường bên trong biển Trầm Quang cho anh."
"Anh nhất định phải giết tên phản đồ Minh Vương đó! Gã đã phản bội anh, chiếm quyền ở dưới Minh Giới. Hơn nữa, có lẽ Thiên Đạo đã ngầm đồng ý nên gã mới có thể lên Minh Vương của Minh Giới."
“Tôi đã điều tra suốt bao năm qua, thu được một số manh mối và bằng chứng, ga và Thiên Đô đã từng qua lại, mà Thiên Đô chính là đại diện của Thiên Đạo ở nhân gian."
Nghe đến đấy, Lý Dục Thần kinh hãi.
Bản năng mách bảo anh không thể tin những chuyện này, nhưng mảnh tàn hồn kia của Minh Bộc dường như cũng không có lý do gì để lừa anh.
Hơn nữa, phần ý thức trong ngọn đèn này không phải chỉ vừa mới để lại mấy năm gần đây, mà là từ rất lâu rồi, khi đó có lẽ anh vẫn chưa trở thành đệ tử của Thiên Đô, thậm chí là có thể trước cả khi anh được sinh ra.
Nghĩ đến chuyện hai mươi năm trước Minh Vương từng lên nui, Lý Dục Thần không khỏi cảm thấy ớn lạnh sống lưng, mồ hôi lạnh ứa ra.
Trước đây anh từng đoán rằng, Minh Vương phân thân lên núi là vì muốn ngăn cản Thiên Đô phái người đi cứu nhà họ Lý.
Nhưng nghĩ lại, đường đường là chủ nhân của Minh Giới, nắm trong tay một cõi của thế gian, trên danh nghĩa có thể xem là nhân vật chống lại được cả Thiên đạo, hà cớ gì phải vì chuyện tồn vong của một gia tộc nhỏ nhoi nơi thủ đô mà ra mặt?
Năm đó vây hãm nhà họ Lý, cùng lắm cũng chỉ có Ngũ Sứ Ma Môn do Diệp Tiễn Lâm cầm đầu, cùng với mười môn phái lớn trong Huyền môn, so với Minh Vương thì kém hơn không biết bao nhiêu cấp bậc.
Nếu chuyện của nhà họ Lý và mẹ anh thật sự khiến Minh Vương bận tâm đến thế, muốn tiêu diệt nhà họ Lý, vậy thì cần gì phải phân thân lên Thiên Đô, đến thẳng thủ đô luôn, chẳng lẽ lại không được?
Với pháp lực của Minh Vương, chỉ cần một chưởng thôi là cả nhà họ Lý đã tan xương nát thịt rồi!
Chỉ còn một cách duy nhất, chính là gã đến Thiên Đô là có mưu đồ khác.
Theo như Minh Bộc nói, rất có khả năng Minh Vương không phải cố ý đi gây sự, mà là muốn đến gặp ai đó.
Nhưng nếu vậy, thì tại sao sau đó phân thân kia lại bị Nhị sư huynh chém tan?
Lý Dục Thần càng nghĩ càng thấy không ổn, có quá nhiều điểm đáng ngờ ở đây.
Trong khi những suy nghĩ của anh đang không ngừng xoay chuyển, tàn hồn của Minh Bộc vẫn tiếp tục nói:
"Chủ nhân, tôi biết anh vừa mới trở về, chắc hẳn cũng đang chật vật lắm, Thiên đạo không chấp nhận anh, Minh Giới thì phản bội anh, tôi đây lại không thể giúp gì, ngoài ngọn đèn Minh Hải này, tôi chỉ có thể bồi dưỡng vài người trung thành tin cậy được, san sẻ chút việc vặt với anh."
"Ô Long thành cẩn trọng kiên trì, có chuyện gì có thể giao cho ông ta xử lý. Hồng Bào là một con khỉ tính tình nóng này hấp tấp, việc lớn đừng giao cho mình ông ta, nhưng ông ta là người trọng nghĩa khí, biết giữ chữ tín, khi cần có thể làm tử sĩ, để cho ông ta xông lên tiên phong."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!