Lý Dục Thần không ngờ Ô Long chân nhân lại là người của Minh Bộc.
Ấn tượng của anh đối với Minh Bộc còn dừng lại ở cái bóng đáng sợ.
"Tôi không phải là thánh chủ của mấy người, sau này đừng gọi tôi như vậy." Lý Dục Thần vô cùng nghiêm túc nói: "Các người trung thành với Minh Bộc thì cũng đừng chuyển đến người tôi, tôi không phải Minh Bộc, càng không phải là chủ nhân của Minh Bộc."
"Chuyện này ... " Ô Long chân nhân sửng sốt một chút, hơi có vẻ lúng túng.
Bên cạnh, Từ Thanh nói lầm bầm: "Sư phụ nhìn xem, sư phụ tự mình đa tình rồi? Người ta không cần đâu!"
Ô Long chân nhân trợn mắt nhìn hắn một cái, khẽ thở dài một hơi, nói với Lý Dục Thần: "Nếu cậu không thích gọi là thánh chủ, vậy thì tôi sẽ không gọi như vậy, dù sao bây giờ thời cơ vẫn còn chưa đủ chín muồi. Sau này tôi sẽ gọi theo thế gian, gọi cậu là Lý công tử."
Ô Long chân nhân chân thành, có lễ độ, Lý Dục Thần không thế nào không thích ông ta, chẳng qua là nghĩ tới chuyện mà bóng người kia đã từng làm thì anh có chút khó chấp nhận.
"Ô Long chân nhân, sao các người có thể chắc chắn tôi chính là người mà các người muốn tìm?" Anh hỏi.
Ô Long chân nhân cười nói: "Trong thư tôi gửi cho cậu có thần chú Thiên Ma, hơn nữa còn có thêm dấu ấn của Minh Bộc đại nhân, ngay cả Minh Vương cũng không giải được, vậy mà cậu có thể đến đây đúng hẹn."
"Thật ra thì, vào năm ngoái, Minh Bộc đại nhân đã truyền tin tức đến cho tôi nói về tình hình của cậu, cho rằng cậu rất có thể chính là thánh chủ chuyển thế, vì vậy chúng tôi vẫn luôn chú ý đến cậu."
"Chẳng qua là sau đó Minh Bộc đại nhân không truyền tin cho chúng tôi nữa cho nên chúng tôi cũng không dám khẳng định, vì để tránh bại lộ cho nên tôi cũng không dám đường đột truyền tin cho cậu. Cho đến gần đây, cậu tuyên dương đạo pháp, châm ngôn cũng rất giống của thánh chủ truyền cho Minh Bộc cho nên tôi mới quyết định thử một lần."
Nói tới chỗ này, Ô Long chân nhân thở dài: "Ôi, đáng tiếc, phân thân của Minh Bộc đại nhân mất tung tích, có lẽ đã ... "
"Phân thân đã bị tôi chém." Lý Dục Thần nói.
"Hả?"
Ô Long chân nhân và Từ Thanh đồng thời kinh hãi.
"Vì sao?'
"Vì muốn thức tỉnh ma tâm của tôi, dụ tôi mê muội, anh ta không chừa thủ đoạn nào, chiếm hồn phách của người khác, sát hại người vô tội, cho dù anh ta có là ai, có quan hệ với tôi như thế nào thì tôi cũng không thể bỏ qua cho anh ta." Lý Dục Thần nói.
Ô Long chân nhân thở dài một tiếng: "Ôi, phân thân của Minh Bộc đại nhân vẫn luôn ở thế gian, chờ đợi thánh chủ chuyển thế. Mà chân thân thật sự của Minh Bộc đại nhân lại bị bao vây ở biển Trầm Quang. Sống cô độc, đau khổ mấy nghìn năm ở dưới mắt Minh Vương, nếu là người khác thì e là sẽ không thể chịu được."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!