Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Lý Dục Thần bèn kể cho cô ấy nghe câu chuyện về Nhất Tâm và bạch xà.

Đinh Hương ngơ ngác lắng nghe, trầm mặc, không nói lời nào. Cô ấy bị mối tình ngàn năm này làm cho cảm động, đồng thời cũng xót xa thay số phận của đóa hoa và nhà sư này.

"Cô ấy ... có thể sống lại không?" Đinh Hương hỏi.

"Anh không biết, nhưng chắc là có thể." Lý Dục Thần suy nghĩ một lát rồi nói với Đinh Hương: "Em thử dùng sức mạnh của la bàn Lục Hư Luân Chuyển để tìm kiếm tàn hồn của cô ấy trong không trung đi. Nếu tìm thấy, anh có thể thử dùng thuật Hồi Xuân để bảo vệ cô ấy, mang cô ấy ra ngoài, giao lại cho đại sư Trí Nhẫn."

“Vâng ạ!"

Đinh Hương khẽ gật đầu, vừa cảm nhận khí tức đặc biệt của sự sống của gốc hoa, vừa niệm La Bàn Kinh, vận chuyển la bàn Lục Hư Luân Chuyển.

Trong ánh sáng lấp lánh, gốc hoa màu trắng nằm trên mặt đất được một vầng hào quang huyền bí bao phủ.

Lý Dục Thần từ từ đưa tay ra từ phía xa, bảo vệ linh khí đang bám trên gốc hoa, sau đo nhẹ nhang nhac tay len, goc hoa roi khỏi khe ho tren cot đa, bay len lo lửng.

Đinh Hương đưa tay ra, gốc hoa rơi vao lòng bàn tay cô ấy, chỉ là một đoạn ngắn trắng tinh như ngọc, không chút tì vết.

Cô ay cảm nhan được mot luồng khí tức rat kỳ lạ, hơi thở của hoa, hơi thở của sự sống.

"Chúng ta đi thôi, đến gặp đại sư Trí Nhẫn."

Thần long đã rời đi, bí cảnh đã phá, không cần phải sử dụng la bàn Lục Hư Luân Chuyển nữa, Lý Dục Thần cũng có thể phá cảnh mà ra.

Họ vừa trồi len khoi mat nưoc đa nhìn thay Tien Khon va Tiền Hân Đồng đang đứng bên bờ.

"Đinh Hương! Anh Lý!" Tiền Hân Đồng vui mừng gọi.

Tiền Khôn cũng lập tức thay đổi nét mặt từ lo lắng sang vui mừng, cười lớn: "Ha ha, anh biết chú sẽ không sao mà!"

"Đại sư Trí Nhẫn thế nào rồi?" Lý Dục Thần hỏi.

"Vẫn đang ngồi ở đó, không ai dám quấy rầy." Tiền Khôn nghiêng người nhường lối, chỉ vào căn lều màu xanh phía sau: "Để tránh mưa gió, chúng tôi dựng tạm cho đại sư một căn lều."

Lý Dục Thần và Đinh Hương lập tức đi tới, ven rem lều lên, nhìn thấy Trí Nhẫn đang ngồi ở giữa lều, nhắm mắt, chân mày thả lỏng, tựa như một bức tượng đá.

Vô Hoa đang đứng bên cạnh canh giữ. Nhìn thấy Lý Dục Thần bước vào, anh ta đứng dậy hành lễ: "Thí chủ Lý!"

Lý Dục Thần khẽ vẫy tay, ra hiệu anh ta không cần nói gì rồi bước tới trước mặt Trí Nhẫn, mấp máy môi nhưng cuối cùng vẫn không thốt lên lời.

Lúc này, Trí Nhẫn đang ở trong một trạng thái vô cùng vi diệu. Ông ta vẫn chưa chết, nhưng cũng chẳng còn xa cái chết. Mượn lời Phật giáo có nghĩa là sắp viên tịch. Tuy nhiên, ông ta tuy "chư ác tịch diệt" nhưng vẫn chưa thể "chư đức viên mãn" chỉ bởi trong lòng còn vướng bận.

Cánh tay đặt trước ngực ông ta vẫn cầm một bông hoa đã héo khô.

Lý Dục Thần ra hiệu cho Đinh Hương.

Đinh Hương lập tức bước tới, đặt gốc bông hoa trắng tinh ấy vào tay Trí Nhẫn, cùng một chỗ với bông hoa khô kia.

Mọi người đều nghĩ rang khi bông hoa đó được linh căn nuôi dưỡng, thì liệu nó có thể nở rộ lần nữa hay không?

Nhưng phép mau đa không xảy ra, bông hoa vẫn khô héo như trước.

Bàn tay đang cầm bông hoa của Trí Nhẫn cứng như đá, gốc hoa đặt không vững cũng rơi vào lồng ngực ông ta.

Một lúc sau, đột nhiên chỗ áo cà sa ngay ngực Trí Nhẫn khẽ động, phát ra những âm thanh loạt soạt, rồi một con rắn trắng như ngọc nhỏ xíu chui ra từ trong đó.

Con rắn bò lên vai Trí Nhẫn, thè đầu lưỡi đỏ chót chạm vào mặt ông ta.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!