Lý Dục Thần vung kiếm xé rách hư không.
Đinh Hương nhanh nhạy nắm bắt lấy thời cơ, thầm đọc La Bàn Kinh, kích hoạt la bàn Lục Hư Luân Chuyển.
Không gian của Lục Hư Luân Hồi cũng mở rộng cùng với vết nứt trong hư không.
Ánh sáng chập chờn, thời không thay đổi.
Chỉ một lát sau, trục Luân Chuyển cũng đã ổn định, thời gian ngưng đọng.
Trong hư không vô tận trước mặt bọn họ xuất hiện ba tháp đá, bên dưới tháp đá nm ở giữa có một con Cự Long màu trắng đang bị giam cầm.
Cự Long nhìn thấy bon họ quay lại thì gầm lên một tiếng, ha cái miệng khổng lồ ra lao tới, nhưng lại bị những sợi dây vô hình của tháp đá kìm hãm.
Lý Dục Thần giơ kiếm Huyền Minh lên, lưỡi kiếm màu đen phát ra ánh sáng màu đen sáng ngoi. Lan khí xo xác tiêu điều dày đặc lan tran ra toàn bộ không gian.
Hình như khi Cự Long nhìn thấy ánh sáng màu đen ấy thì càng thêm giận dữ. Thân mình nó không ngừng vùng vẫy, gầm rú.
Thế nhưng ngay vào lúc này, một cây cung khổng lồ từ từ hiện lên trên đỉnh đầu Lý Dục Thần.
Một mũi tên màu vàng gác lên dây cung.
Vào lúc dây cung được kéo căng, hình như cả không gian cũng rộng ra theo.
Đối mat với đầu mui tên mau vang kia, Cự Long như cảm nhận được sự sợ
hãi.
Thân mình nó từ từ rụt lại phía sau, co lại và cuộn lại thành một vòng tròn, dùng lớp vảy cứng bên dưới che kỹ vùng bụng.
Nhưng mũi tên khí kia lại phớt lờ lớp vảy rồng dày cộm đó của nó mà nhắm thẳng vào long đan bên trong cơ thể của Cự Long.
Hai mắt Cự Long lóe lên một tia sợ hãi.
"Anh Dục Thần, cho đã!" Đinh Hương kêu lên.
Lý Dục Thần thu sát khí trên người mình lại, hỏi: "Tại sao?"
Đinh Hương do dự một lúc rồi nói: "Nó đã bị giam cầm rồi, chắc sẽ không gây ra nguy hiểm cho chúng ta đâu."
Lý Dục Thần nói: "Đúng là không gây nguy hiểm cho chúng ta thật. Năm xưa, Tiền Vương Ngô Việt giam cầm nó ở đây nhằm mượn sức mạnh của nó để phong tỏa linh khí của dãy núi Thiên Mục, tạo ra long mạch nhân tạo, kéo dài vận khí quốc gia của Ngô Việt Vương. Tuy cuối cùng cũng thất bại, nhưng bố cục này đã mang lại sự phồn hoa cho Tiền Đường."
"Tuy nhiên, từ khi tháp Lôi Phong sụp đổ, địa khí của Tiền Đường đã thay đổi, ba tháp ở trong hồ đã không còn đủ để trấn áp nó nữa. Hiện tại, đại sư Trí Nhẫn đã sắp tu hành viên mãn, sau này sẽ không còn ai ở Tiền Đường có đủ khả năng khống chế nó nữa. Nếu để nó thoát khỏi khống chế, dân chúng Tiền Đường sẽ gặp tai ương."
"Thì ra là vậy." Đinh Hương bất ngờ, nhưng gương mặt lại hiện vẻ khinh thường: "Tiền Vương Ngô Việt cách ngày nay đã ngàn năm rồi nhỉ? Con người vì lợi ích của mình mà giam cầm nó ở đây tận một nghìn năm. Tiền Đường có sự phồn hoa, nhưng với nó mà nói thì liệu có công bằng hay không?"
Nhưng trong thực tế thì nguyên nhân thực sự là hiện tại, Đinh Hương đang đối mặt trực tiếp với sự uy hiếp của con rồng, có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
Mà hiện tại, tính mạng của người dân trong thành phố không có gì đáng lo cả. Những hậu quả mà con rồng gây ra với dân chúng Tiền Đường chẳng qua chỉ đang ở trong tưởng tượng, chưa thực sự xảy ra.
Lý Dục Thần sững người, ma khí trong người cũng kích động theo, nói: "Quả thực là không công bằng!"
"Em có thể cảm nhận được tâm của nó, nó không hề ác." Đinh Hương nói: "Chẳng qua là nó quá đỗi phẫn uất mà thôi, cho dù là cái gì đi nữa, kể cả là con người, một người hiền lành nhất cũng thế, nếu bị giam cầm ở một nơi như này trong suốt một nghìn năm, chắc chắn cũng phải phát điên! Tức giận cũng là lẽ thường mà, đúng chứ?"
Lý Dục Thần im lặng.
Việc chém rồng có thể giúp anh giải quyết triệt để nguy cơ của Tiền Đường. Sau này Tam Đàm Ấn Nguyệt sẽ trở thành một địa điểm du lịch, không còn lo sợ tháp đá sẽ bị phá hủy nữa. Cùng lắm là linh khí của Thiên Mục sẽ dần tan biến, khiến sự phát triển của Tiền Đường rơi vào bế tắc, không thể bán được nhà cửa nữa.
Nhưng với con rồng mà nói thì nó thật sự không công bằng.
Lý Dục Thần vừa thức tỉnh ma tâm, oán trách Thiên Đạo bất công. Hôm nay, nếu vì lợi ích của một thành phố mà giết chết một con rồng, thì liệu còn công bằng không?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!