Lý Duc Thần đưa Luc Kính Sơn đen Đồng Khánh Đường trước.
Người nhà họ Hồ đương nhiên coi trọng, sắp xếp cho Lục Kính Sơn một phòng bệnh riêng biệt, đích thân Hồ Sư Ước túc trực chăm sóc.
Sau khi cho Lục Kính Sơn uống thuốc và châm cứu, thấy ông ấy tạm thời không còn nguy hiểm đến tính mạng, Lý Dục Thần mới kể cho Hồ Sư Ước nghe chuyen về Hồ Lệnh Sơn.
Lần truoc, khi Ly Duc Than truyền thu Thap Tam Cham, Hồ Su Uoc đa mơ hồ biết rằng Hồ Lệnh Sơn đang ở Côn Luân. Nhưng khi biết được rằng ông ky của mình thực sự vẫn còn sống, ông ta vẫn không khỏi kinh ngạc.
"Tiên Can Thai Tuế? Nha ho Hồ quả that có một thửa ruộng thuốc tổ truyền, nhưng chưa bao giờ biết rằng bên dưới có chôn Tiên Căn Thái Tuế. Chả trách ... " Hồ Sư Ước chợt nhận ra, "Chả trách linh khí của ruộng thuốc lại dồi dào như vậy, thuốc trồng ra đặc biệt hiệu quả. Cùng một loại hạt giống, trồng ở nơi khác thì không có dược hiệu như thế."
Lý Dục Thần nói: "Thửa ruộng mà Thập Nhất sư huynh để lại cho các người, không chỉ là linh điền mà còn là căn nguyên khí vận của nhà họ Hồ. Người ta thường nói, không thể đào đất trên đầu Thái Tuế. Đào rễ Thái Tuế chẳng khác nào cắt đứt khí mạch của nhà họ Hồ ... "
Anh chưa kịp nói hết lời, Hồ Sư Ước đã giơ tay ngắt lời: "Cậu Lý, tôi biết cậu muốn nói gì, không cần nói thêm! Đừng nói đây là tâm nguyện của gia tổ, Lục đảo chủ và cậu là sư huynh đệ của gia tổ. Dù không có mối quan hệ này, chỉ là một bệnh nhân bình thường, tôi cũng sẽ không chút do dự. Thầy thuốc như mẹ hiền, chữa bệnh cứu người mới là gốc rễ của chúng tôi. Truyền thừa hay khí vận đều không quan trọng. Nếu ngay cả điều này cũng không giữ được, thì truyền thừa ngàn năm hay vạn năm có ích gì?"
Lý Dục Thần không khỏi khâm phục phẩm chất của vị thầy thuốc nhà họ Hồ, chắp tay nói: "Ông Hồ đạo đức cao, khiến người ta kính phục! Vậy tôi xin cảm tạ trước!"
Hồ Su Uớc đáp: "Cậu Lý khách khí rồi, vậy chung ta đi đao Thái Tuế ngay luôn nhé.
"Không cần vội." Lý Dục Thần nói, "Thái Tuế dù sao cũng là thần phẩm, việc động thổ khai quật cần phải chuẩn bị kỹ, hơn nữa không nên để quá nhiều người nhàn rỗi tham gia. Thế này đi, tôi sẽ đến chùa Thiên Trúc một chuyến, khi nào quay lại sẽ cùng các người đi đào."
"Chùa Thiên Trúc?" Hồ Sư Ước thoáng biến sắc, "Cậu Lý định gặp Thiền sư Trí Nhẫn ư?"
'Đúng vậy."
"Thiền sư Trí Nhẫn, ông ta ... "
Lý Dục Thần cảm thấy có điều chẳng lành, vội hỏi: "Thiền sư Trí Nhẫn sao rôi?"
"Ba ngày trước, hồ Tiền Đường bất ngờ có trận mưa lớn như trút nước. Một trong ba tháp đá ở Tam Đàm Ấn Nguyệt bị thuyền va đổ, vài vận động viên Nam Cao Ly chết đuối. Nghe nói từ hôm đó, Thiền sư Trí Nhẫn đã ngồi yên trên đảo Tiểu Doanh Châu, nhìn về phía tháp đá. Vì ông ta là cao tăng nên không ai dám làm phiền. Nhà họ Tiền đã sử dụng các mối quan hệ, lấy lý do sửa tháp để phong toa đao Tieu Doanh Chau va khu vực Tam Đàm Ấn Nguyệt. Có người nói Thiền sư Trí Nhẫn đang tụng kinh siêu độ cho người đã khuất, cũng có người nói ... rằng ngài đã viên tịch."
"Cái gì?"
Lý Dục Thần giật mình kinh hãi.
Ba ngày trước, chẳng phải chính là ngày anh mượn cây cung Tiền Vương sao?
Mượn cung có một ngày, tại sao lại xảy ra chuyện đúng vào ngày đó?
Anh lập tức chạy đến hồ Tiền Đường, bước trên sóng mà đi, tiến lên đảo Tiểu Doanh Châu.
Toàn thân Trí Nhẫn lấm lem bùn đất, ngồi bên bờ hồ, mắt nhắm, đầu cúi, trông như tượng đất.
Trong tay ông ta cầm vài cánh hoa đã khô héo từ lâu.
Trên mặt nước trước mặt ông ta, ba tháp đá vẫn đứng sừng sững giữa hồ.
Khu vực quanh đó được vây lại bởi những chiếc thuyền và cọc tre.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!