Mitarai Kagami mở to mắt, đến chết cũng không dám tin rằng dù có Tử Điện Long Man ở bên cạnh, hắn vẫn bị chém làm đôi.
Là người thừa kế của gia tộc Mitarai, là con trai của Mitarai Kura, người được Mitarai Jange đích thân rèn luyện kiếm thuật suốt ba năm, vậy mà hắn lại không kịp rút kiếm ra.
"Lý ... "
Chữ cuối cùng của han vang lên rồi chìm vào biển cả.
Lý Dục Thần vẫy tay, hai lá cờ Ngũ Hành và mũi tên màu vàng rơi vào tay anh.
Thế nhưng ngay vào lúc này, anh chợt cảm thấy trong người khó chịu, đầu óc nặng trĩu, pháp lực trong người đang bị thế giới do la bàn tạo ra hút vào.
Ngay từ khi kích hoạt bàn Lục Hư Luân Chuyển và đọc La Bàn Kinh, anh đã có linh cảm không lành.
Sức mạnh của không gian trong Lục Hư Luân Chuyển quá mức khủng khiếp.
Vì vậy, anh mới phải dốc toàn lực, tốc chiến tốc thắng giết Mitarai Kagami.
Sau đó, Lý Dục Thần quay lại đối mặt với sức mạnh của Lục Hư Luân Chuyển.
Lý Duc Thần chỉ vừa moi học La Ban Kinh, trong khi Trí Nhẫn tu luyen suốt nghìn năm mà vẫn chưa lĩnh ngộ hoàn toàn, hiện tại anh chỉ nắm được một phần nhỏ bề nổi mà thôi.
Nhưng dù chỉ là một phần bề nổi, sức mạnh ấy đã vô cùng đáng sợ rồi.
Những dãy núi và vì sao kia không phải là ảo ảnh, mà là chúng vốn không thuộc về không gian này, giờ đây chúng lại xuất hiện và chồng lên nhau.
Đây chính là sức mạnh của La Bàn Kinh.
Lý Dục Thần cảm thấy trước mắt mình xuất hiện một xoáy nước đen ngòm, sâu thẳm không thấy đáy. Tất cả mọi thứ đều đến từ nơi đó và cuối cùng cũng sẽ trở về nơi đó.
Mặc dù đã có La Bàn Kinh, nhưng Lý Dục Thần vẫn cảm thấy mình không thể hoàn toàn khống chế được bàn Lục Hư Luân Chuyển.
La Bàn Kinh càng chồng chất nhiều thời không lên nhau, sức mạnh đó sẽ càng vượt quá giới hạn khống chế của anh.
Thậm chí anh còn cảm thấy thứ này sẽ đảo lộn toàn bộ thế giới.
Đây chính là sức mạnh của Lục Đạo Luân Hồi sao?
Rốt cuộc người đa giao La Bàn Kinh cho Trí Nhẫn là ai?
Người đó vô tình giết chết Bạch Xà thật sao?
Liệu có phải, tất cả những chuyện này đều đã được sắp xếp rồi hay không?
Những suy nghĩ ấy chỉ thoáng qua trong đầu Lý Dục Thần. Anh không có thời gian để suy xét nhiều hơn, bởi vì anh biết sức mạnh của mình không thể khống chế được nguồn năng lượng không gian khổng lồ này. Anh phải tiêu diệt Tử Điện Cự Long trước khi không gian sụp đổ.
Anh ném mũi tên vàng lên không trung.
Cây cung Tiền Vương khổng lồ lại mở ra một lần nữa, sức mạnh đối chọi lẫn nhau của thiên địa âm dương kéo căng dây cung.