Trí Nhẫn cuối cùng vẫn kìm nén nỗi đau trong lòng, ngồi trở lại vị trí cũ.
Tình yêu ngàn năm, chờ đợi qua bao kiếp luân hồi, so với tính mạng của hàng triệu người dân Tiền Đường, cái nào nặng hơn, cái nào nhẹ hơn?
Không, không phân nặng nhẹ.
Đều là tình yêu cả!
Tình yêu dành cho người thương, tình yêu dành cho thế nhân, đều là tu hành của Phật.
Không phụ Như Lai, không phụ người, người cung chính là Như Lai!
Ngụm máu tươi văng dưới đất kia, đỏ thẫm, như tình yêu mà tôi đã dành cho em, thấm vào lòng đất, vĩnh viễn không phai.
Khi Trí Nhẫn ngồi xuống, một tiếng kêu ai oán không cam lòng vang lên trong đầu ông ta. Mặt hồ Tiền Đường dậy sóng cũng dần lắng xuống, chỉ còn cơn mưa trên bầu trời vẫn đang rơi, như nước mắt của Long Vương.
Đinh Hưong va Trieu Xuyen len thuyen, vừa roi khỏi bo đa thay mot con thuyền áp sát. Trên thuyền có người nói: "Trời sắp mưa lớn, hai cô là con gái chèo thuyền chậm lắm, chi bằng lên thuyền tôi đi! Tôi là vận động viên, chèo nhanh hơn!"
Lại là Park Seong Gong.
"Thật đúng là âm hồn bất tán!" Triệu Xuyến lẩm bẩm.
Đinh Hương nói: "Đừng để ý hắn, chèo nhanh lên."
Nhưng hai cô ấy là con gái lại ít khi chèo thuyền, làm sao nhanh bằng Park Seong Gong. Chỉ một lát sau, hắn đã đuổi kịp.
Park Seong Gong cười ha hả: "Xem các cô chạy đi đâu!"
"Này, anh không biết xấu hổ à?" Triệu Xuyến mắng.
Park Seong Gong chèo thuyền lao tới, "rầm" một tiếng, đụng mạnh vào thuyền của hai cô khiến con thuyền lắc lư dữ dội. Hai cô gái luống cuống, không biết xử lý thế nào.
Việc chèo thuyền rối loạn nên không còn điều khiển được thuyền nữa, khiến nó xoay vòng vòng trên mặt nước.
Park Seong Gong cười ha hả.
Đinh Hương và Triệu Xuyến cố gắng giữ ổn định con thuyền, chật vật quay đầu lại để tránh né, nhưng có hai chiếc thuyền khác đang tiến tới từ hai hướng, chặn đường đi của các cô.
Park Seong Gong cười he he: "Các cô không chạy thoát được đâu!"
Đinh Hương và Triệu Xuyến xoay đầu thuyền, chèo về phía Tam Đàm Ấn Nguyệt. Quanh Tam Đàm Ấn Nguyệt có một vòng phao nổi, dùng để nhắc nhở thuyền du lịch không được đến quá gần.
Hai người định chèo dọc theo vòng phao, đi vòng quanh Tam Ấn Nguyệt để tránh sự quấy rối từ Park Seong Gong và những kẻ mà hắn dẫn theo. Nhưng vì không có kinh nghiệm, cả hai chèo thuyền không nhịp nhàng, loay hoay mãi mà tốc độ vẫn chậm hơn người khác chèo một mình.
Park Seong Gong và hai chiếc thuyền khác đuổi tới, ép họ từ ba hướng. Bốn chiếc thuyền va vào nhau, vượt qua vòng phao nổi, lao thang vao Tam Đàm Ấn Nguyệt, "rầm" một tiếng, đâm vào tháp đá.
Thuyền của Đinh Hương và Triệu Xuyến bị lật, cả hai rơi xuống nước.
Park Seong Gong ngồi trên thuyền, nhìn hai cô gái chới với trong nước, cười
lớn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!