Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Thần thức của anh không quan sát thấy dấu vết của lời nguyền, nếu lời nguyền bị ẩn trong huyết mạch thì không thấy cũng phải, đã là do Thần, vậy chưa chắc là không có khả năng.

Mắt Trân Châu lấp lánh, cô ấy nhìn Lý Dục Thần, hỏi: "Anh là Thần tiên, anh có thể giúp chúng tôi xoá bỏ lời nguyền không?"

Lý Dục Thần lắc đầu: "Tôi không phải thần, tôi chỉ là một người tu hành mà thôi."

"Người tu hành là người như thế nào?"

"Người tu hành là người tìm kiếm chân lý của cuộc đời trong quá trình tu luyện và phát triển."

"Tại sao phải tìm chân lý của cuộc đời?"

"Vì muốn được giải thoát."

"Giải thoát gì?"

"Giải thoát khỏi gông cùm."

"Gông cùm là gì?"

"Vướng bận bởi thể xác và tâm."

Trân Châu suy nghĩ một lúc rồi nói: "Đuôi của tôi là thể xác của tôi, khiến tôi chỉ sống được dưới biển, không sống được trên đất liền, tôi muốn có đôi chân của loài người, thoát khỏi sự trói buộc về thể xác. Nói như vậy, là tôi cũng đang tu hành à?"

Lý Dục Thần đáp: "Thật ra ai ai cũng đang tu hành, chỉ là họ không biết, không nhận ra mà thôi. Nhưng thể xác mà tôi nhắc đến không phải cái mà cô đang nghĩ. Cô cảm thấy đuôi của cô là gông cùm, nhưng đuôi của cô lại giúp cô dong chơi tứ bể. Nếu cô có hai chân, cô có thể đi lại trên đất liền nhưng không thể bơi lội được nữa, không phải đó cũng là một loại gông cùm ư?"

Trân Châu nghiêng đầu, suy nghĩ hồi lâu.

“Ừm ... tức là nói, cho dù tôi biến thành dạng gì thì cũng bị trói buộc? Sự tự do của tôi bị giới hạn trong một phạm vi nhất định? Đây là quy luật do trời định, chúng tôi chỉ có thể nghe theo. Còn anh thì lại phá vỡ quy luật, tìm kiếm sự tự do hoàn toàn, đúng không?"

Lý Dục Thần kinh ngạc nhìn Trân Châu, cô gái này có tiên căn, nếu gặp cơ duyên, biết đâu lại đạt được thành tựu.

"Trời đất bao la rộng lớn! Sự tồn tại của con người là cực kỳ nhỏ bé. Cho dù có thay đổi ra sao, thì vẫn không thể tự do hoàn toàn. Cho nên cái chúng ta theo đuổi là tâm của chúng ta, chỉ có tâm mới có thể thoát khỏi mọi trói buộc, đấy cũng là lý do mà hình hài và suy nghĩ cùng tồn tại. Người tu hành chân chính, là người cùng tu tâm và tu thân."

Trân Châu cúi đầu trầm tư.

Đám người cá bên cạnh nghe hai người họ nói chuyện, mặt ngơ ra.

Em gái Trân Châu là San Hô hỏi chị gái bằng thứ tiếng không thành thạo : “Chị, hai người đang nói gì vậy?"

Trân Châu ngẩng đầu, nhìn Lý Dục Thần cười. Ánh chiều tà rực rỡ hoà cùng đường chân trời phản chiếu lên gương mặt cô ấy.

"Tôi có thể đi theo anh không?" Cô ấy hỏi.

Xà Cừ nghe mà giật thót: "Con bé thối tha này, con nói gì vậy?"

Trân Châu không đáp, chỉ mở to mắt, nhìn Lý Dục Thần, ánh mắt ôm đầy hi vọng.

Lý Dục Thần khẽ lắc đầu: "Tôi không thể đưa cô đi cùng, bởi vì bây giờ cô không sống được trên đất liền. Nhưng mà, tôi có thể dạy cho cô một vài phương pháp tu hành, cô về từ từ lĩnh hội, một ngày nào đó cô hoá hình, thoát khỏi ràng buộc của đuôi cá, hãy lên đất liền tìm tôi sau."

“Thật ư?"

Trân Châu vừa vì không thể đi cùng mà thất vọng nghe vậy mắt sáng lấp lánh.

"Đương nhiên là thật, nhưng tu hành cực kỳ gian khổ, hơn nữa đây còn là con đường không thể quay lại, một khi đã bước lên, muốn quay đầu là rất khó. Cô có dám vì nó mà buông bỏ nhiều điều tốt đẹp không?"

"Tôi có!" Trân Châu gần như không chút do dự.

Lý Dục Thần gật đầu, in một luồng thần niệm vào tiềm thức của Trân Châu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!