Trương Nhất Bình không còn cách nào khác đành phải làm theo.
Khi đến cổng khách sạn, chiếc Bentley của họ đã bị chặn lại. Sau khi đọc thiệp mời, nhân viên bảo vệ nói với họ rằng hôm nay có quá nhiều khách, chỗ đậu xe của khách sạn đã chật kín nên họ phải đậu xe đối diện. Để đáp ứng nhu cầu đỗ xe của khách, ban tổ chức đặc biệt dành riêng bãi đỗ xe đối diện.
Trương Nhất Bình biết rất rõ rằng, nhiều xe gì chứ, nghĩ cho khách mời gì chứ, thực chất là do họ không đủ tư cách để lái xe thẳng vào khách sạn.
Trương Nhất Bình không vui nhưng Trương Căn Mậu vui vẻ xuống xe, mỉm cười với nhân viên bảo vệ, cúi đầu cảm ơn sự hướng dẫn của anh ta.
Trương Nhất Bình chưa bao giờ thấy bố mình khiêm tốn như vậy.
Khi còn ở tập đoàn Vĩnh Thanh, bố anh ta đã bao giờ nghiêm túc nhìn các nhân viên bảo vệ đâu?
Trương Nhất Bình cảm thấy vô cùng thống khổ.
Anh ta đang định đi theo bố vào khách sạn thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói sau lưng: "Anh Trương! Anh Trương!"
Trương Nhất Bình quay lại nhìn thấy Chu Húc và Diêu Lệ Lệ đang đứng cạnh hàng cây xanh bên ngoài khách sạn vẫy tay với anh ta.
"Có chuyện gì?"
"Anh Trương, dẫn bọn em vào với, cho bọn em được mở rộng tầm mắt!" Chu Húc cười nói.
Trương Nhất Bình cau mày: "Cậu có biết hôm nay là ai kết hôn không?"
"Em biết, là Mã gia của tập đoàn Kinh Lý!" Khi Chu Húc gọi Mã gia, vẻ mặt không hề ngượng ngùng mà khá tự hào, như thể rất vinh dự được biết Mã gia, gọi một tiếng Mã gia.
Trương Nhất Bình sửng sốt.
Đây có phải là Chu Húc từng thề sẽ chém Lý Dục Thần và Mã Sơn thành từng mảnh không?
Anh ta chợt cảm thấy Chu Húc hơi xa lạ.
Có lẽ, tên này thích hợp làm công tử nhà họ Trương hơn mình.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!