"Đã là chan than kiep sau roi, ma vẫn con thích khoi lửa nhan gian như vậy sao?" Lý Dục Thần nói.
"Ha ha ha ha!" Khuất Hồng Hạc cười lớn: "Năm đó tao tu Huyền Môn chính tông, càng lên cao càng cảm thấy nhạt nhẽo vô vị, không ăn khói lửa nhân gian, không gần nữ sắc, không cầu danh lợi, gần như là vô dục vô cầu. Cả ngày chỉ làm bạn với gió mát mây bay, mà kết quả thì sao? Lôi Kiếp vừa đến, chẳng phải cũng không chặn được nổi hay sao?"
"Bây giờ tao tu hành pháp thuật Vô Ky, thích ăn thì ăn, thích uống thì uống, thích ôm gái đi ngủ thì đi ngủ, không phải vẫn nhẹ nhàng độ kiếp nhập Tiên Thiên hay sao? Cho nên, Huyền Môn chính tông cái đếch gì chứ, cái gì mà thanh tĩnh vô vi, tất cả chỉ là để lừa người!"
Khuất Hồng Hạc đang nói, đột nhiên chợt cảnh giác, ánh mắt rét lạnh, nhìn chẳm chẳm Lý Dục Thần.
"Làm sao mày biết tao là chân thân kiếp sau?"
Lý Dục Thần chậm rãi đi vào trong sân.
"Từ Diệu Ngõa Để đến đây, hai nghìn dặm, tốc độ ông ngự khí cũng tạm được, nhưng tôi khẳng định, pháp khí của ông rất tầm thường."
"Mày ... " Khuất Hồng Hạc kinh ngạc: "Mày đuổi theo từ Diệu Ngõa Để tới đây sao?”
"Thuận tiện còn ghé qua Nam Giang một chuyến." Lý Dục Thần nói.
"Không thể nào!" Khuất Hồng Hạc cười khẩy: "Đừng có hù dọa tao, từ Diệu Ngõa Để tới Nam Giang, rồi lại tới Điền Nam, cho dù có là phi kiếm đỉnh cấp, thì cũng không thể đi lại nhanh như vậy được, đừng nói với tao mà chính là tam kiếp pháp thân, có thể độn hư ... "
Khuất Hồng Hạc nói đến một nửa, rồi đột nhiên dừng lại, khuôn mặt tràn đầy sự khiếp sợ.
"Mày ... mày ... " Tay ông ta run rẩy, chỉ vào Lý Dục Thần: "Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Tam kiếp tiên nhân, mày không ở Côn Luân tiêu dao, lại ăn no rửng mỡ chạy đến đây làm gì?"
"Ông có thể tới Diệu Ngõa Để, còn tôi thì không thể tới làng Mèo sao?"
"Thì ra mày cũng là vì con rắn đó!" Khuất Hồng Hạc bừng tỉnh.
"Ha ha, Long Bà Ba Dục tiêu hao hết sức mạnh một đời, cộng thêm sức mạnh Cổ Phật, lại thêm đèn Chúc Long Cửu Âm còn chưa thể khống chế được Na Gia đang ngủ say, ông tưởng rằng ông lấy được Điếu Ngư Can rồi, là có thể thành công được hay sao?"
Khuất Hồng Hạc cả kinh: "Mày ... rốt cuộc là ai?"
“Tôi là ai không quan trọng. Điều quan trọng là ... mạng sống của ông đến đây là chấm dứt rồi. Ông tham lam bảo vật của người khác, bắt cóc người anh em của tôi, chuyện này còn dễ thương lượng. Nhưng ông ở Diệu Ngõa Để, cấu kết với kẻ ác, giết hại đồng bào, móc tim gan người, tu luyện tà thuật, chuyện này thật không thể tha thứ được. Cho dù như thế nào, tôi cũng sẽ phải giết chết ông."
Giọng nói của Lý Dục Thần cực kỳ bình tĩnh.
Nhưng càng bình tĩnh, thì lại càng thể hiện rõ sức nặng trong lời nói và quyết tâm của anh, không có chỗ cho sự thương lượng.
“Nhưng tôi có thể cho ông một cơ hội, ông nói hết tất cả những gì ông biết ra, bao gồm cả Dược Tiên Cốc, Miệt Cơ, nhà họ Cung, .. Tôi có thể giữ lại cho ông một tia linh hồn, chuyển thế thành súc sinh, cơ duyên Thiên Đạo, rồi cũng sẽ có một ngày được trở lại thành người."
Khuất Hồng Hạc nghe mà tóc gáy nổ tung, ông ta kéo mạnh Nghiêm Cẩn lại, một tay giữ chặt vào mạch môn, một tay bóp cổ cậu ta, tức giận hét lên:
"Nếu mày dám cử động thêm chút nữa, tao sẽ xé xác thằng nhãi thành từng mảnh ra trước!"
"Ông cho rằng ở trước mặt tôi, ông có thể làm được điều đó sao?" Lý Dục Thần chẳng thèm quan tâm nói.
Khuất Hồng Hạc dữ tợn nói: "Hừ hừ, nếu mày thực sự là tam kiếp tiên nhân, tao quả thực không có cơ hội ra tay, nhưng tao đã hạ cổ lên người nó từ lâu rồi, chỉ cần một ý niệm của tao, thì có thể ngay lập tức giết chết nó. Nếu tao chết, cổ độc trên người nó phát tác, rồi nó cũng phải chết theo!"
"Vậy sao?"
Lý Duc Than gio tay len, Nghiem Can đa từ trong tay Khuat Hồng Hạc thoat ra ngoài, nháy mắt đã đến bên cạnh anh.
Ngón tay anh khẽ đặt nhẹ lên phía sau đầu Nghiêm Cẩn, một hư ảnh từ trên người Nghiêm Cẩn bay ra ngoài.
“Thứ ông nói là cái này sao?"
Hu anh dừng lại trên không trung, hiện ra một con bọ hình dáng như con nhện, đột nhiên vỡ tan như băng nứt, biến mất trong hư không.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!