"Mười tỉ trong mắt Hà Gia Xương ông thì chẳng là gì cả? Hahaha, đúng vậy, trước đây chẳng là gì cả, nhưng bây giờ, ông đã mất hết tất cả, chỉ vì mặt mũi của mình mà ông lại thiếu quyết đoán đến thế! Bắt đầu từ ngày mai, sòng bài ở Hào Giang sẽ không còn mang họ Hà nữa!"
"Đương nhiên cũng không phải họ Lý! Hahahaha! Nói đến đây, tôi còn phải cảm ơn cậu ta. Nếu hôm nay cậu ta không đến đây làm ầm ï như vậy, muốn đuổi nhà họ Hà ra khỏi Hào Giang thì đúng là chuyện không dễ dàng gì. Sức mạnh tài chính sau lưng Ngân Sa hùng hậu đến mức mấy tập đoàn tài chính từ Las Vegas cũng đến nhưng vẫn không thế đánh bại, chỉ có thể lấy Giang Long Huy ra đàm phán với cậu ta”
"Hiện tại tốt lắm, nhà họ Lý đến đây kinh doanh, bọn họ không hiểu sòng bạc, làm sao có thể đánh bại Ngân Sa, làm sao đánh bại được ông Edson? Huống chỉ Lý Ngôn Thành là một thương nhân, thương nhân coi trọng lợi ích, chỉ cần cho ông ta đầy đủ lợi ích thì ông ta nhất định sẽ nhường lại sòng bài”
Hà Gia Xương cuối cùng cũng lộ vẻ xúc động, trên mặt hiện ra một tia tức giận, nói: "Hóa ra ông và Giang Long Huy là cùng một phe? Chẳng trách gần đây phương Tây lại biết hết mọi chuyện về tôi, hóa ra các người đều đã đầu quân cho phương Tây! Ông là kẻ phản bội!"
"Vậy thì sao?"
"Tôi đối xử với ông không tệ, tại sao ông lại phản bội tôi?”
"Không tệ? Hahahaha..”, Thái Hòa Trung cười lớn: "Ông đối xử với tôi không tệ, nhưng dù tôi có đóng góp bao nhiêu, ông sẽ để lại Bác Hào cho tôi sao? Bởi vì tôi không phải họ Hà! Ông chỉ biết giao gia sản cho đám con cháu bất tài của mình thôi! Ông Edson đã hứa với tôi, chỉ cần nhà họ Hà ngã xuống thì tất cả công việc kinh doanh hiện tại của nhà họ Hà sẽ giao cho tôi điều hành, thậm chí còn chia 30% cổ phần cho tôi! Ông có thể cho tôi những thứ này sao? Có thể cho tôi à?"