Hà Gia Xương không tỏ thái độ gì ra mặt, chỉ có ánh mắt là lóe lên đôi chút ngạc nhiên.
Còn Thái Hòa Trung thì cau chặt mày.
Để đề phòng Mã Sơn và Tra Na Lệ chạy trốn, cũng là để đề phòng bọn họ và Ngân Sa nội ứng ngoại hợp, ông ta đã điều động một lượng lớn nhân thủ tới đây, bao vây nơi này ba vòng trong, ba vòng ngoài.
Bọn họ không phải là bảo vệ thông thường mà là lực lượng tỉnh nhuệ nhất của Hào Giang, có thể coi là đội lính đánh thuê cỡ nhỏ.
Hơn nữa, trong đó còn có một lượng lớn cao thủ võ đạo.
Nhà họ Hà Hào Giang khác với những gia đình giàu có khác. Nhà họ Hà lập nghiệp bằng nghề bài bạc, không phải chuyện làm ăn yên bình, nếu như không có vệ sĩ cao thủ thì sao có thể giữ được gia nghiệp?
Người trước mắt này làm thế nào lên được trên này?
Mà quan trọng nhất là, khi anh đi lại đây, tư thế rất thoải mái, không có người nào ngoài cửa chặn anh lại, ngay cả Tông Sư canh cửa cũng đứng yên, không nhúc nhích, cứ thế trơ mắt nhìn anh đi vào đây.
Trừ phi người này đã đạt tới cảnh giới Võ Hồn đại thành, đỉnh cao của võ đạo.
Thế nhưng người trước mắt này trông chỉ mới khoảng hai mươi, hơn nữa trên người không hề có một chút hơi thở võ đạo nào.
“Cậu là ai?”
Thái Hòa Trung bước lên trước hai bước, cầm hai lá bài trong tay, sẵn sàng ra tay bất kỳ lúc nào, để phòng đối phương làm vua sòng bài Hà Gia Xương bị thương.
Hai vị Tông Sư kia cuối cùng cũng nhúc nhích, chuyển sang thế tấn công, áp sát Lý Dục Thần.
Anh lại chẳng buồn nhìn bọn họ lấy một lần, đường hoàng đi thẳng tới chỗ Mã Sơn và Tra Na Lệ, “Anh Mã Sơn, chị dâu, đã để hai người sợ hãi rồi!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!