Thái Hòa Trung không ngăn cản, chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ.
Bọn họ mới vừa chạy ra đến cửa đã dừng khựng lại.
Bởi vì bên ngoài cửa đứng đầy người.
Hai người cầm đầu có khí thế rất mạnh, không thua gì Thái Hòa Trung.
Mã Sơn mắng: “Đù, sao lại có hai cao thủ cấp bậc Tông Sư!"
Hai cao thủ đứng dạt qua một bên nhường đường, một ông lão chống gậy, được Hà Quảng Chí đi đi lại đây.
Hứa Trí Thẳng và nhân viên vốn có mặt trong phòng trông thấy người tới đều cung kính khom lưng cúi đầu, hô: “Chào cụ!
Tra Na Lệ nói nhỏ vào tai Mã Sơn: “Ông ấy chính là vua sòng bài Hà Gia Xương!”
Mã Sơn ngẩn người.
Không phải nói rất khó gặp vua sòng bài hay sao?
Vốn anh ta nghĩ rằng mình thắng được hai ván lớn, ép được Thái Hòa Trung lộ diện là đã mở đường cho Lý Dục Thần xong.
Giờ thì hay rồi, trực tiếp ép vua sòng bài tới đây.
Mới chỉ năm tỷ thôi mà, vua sòng bài này không khỏi quá mất giá!
Mã Sơn biết hiện tại đã phiền phức to rồi.
Hai Tông Sư, cộng thêm Thái Hòa Trung, muốn chạy trốn cũng không thể thoát được.
Anh ta nói nhỏ vào tai Tra Na Lệ: "Lát nữa anh dụ bọn họ, em chạy đi nhé!”
Tra Na Lệ nói: “Không được, muốn đi thì đi cùng nhau”.
Mã Sơn nói: "Hai người thì không thể cùng thoát thân được! Em đi trước đi, nếu anh chết thì năm sau em thắp cho anh nén hương trước mộ là được”.
Không hiểu sao, Tra Na Lệ lại thấy cảm động, ngoài mặt lạnh lùng, trong lòng lại ấm áp.
“Không được, chuyện này là hai người chúng ta cùng làm, tôi sẽ không bỏ anh lại để đi trước”.
Mã Sơn nằm chặt tay Tra Na Lệ: “Vậy cũng tốt, tuy sống không thể ngủ cùng giường nhưng chết có thể nằm chung huyệt!”
Tra Na Lệ nghe thấy là lạ nhưng đã là lúc này rồi, cô ta cũng không so đo với Mã Sơn làm gì Mã Sơn lại thở dài bảo: “Ôi, đáng tiếc”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!