Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Từ từ hai người cũng đi tới cổng lớn.

Lâm Mộng Đình là người đầu tiên nhận ra, là Lý Dục Thần!

Bóng dáng này, tư thế tự tin thong dong như vậy, khí chất không coi mọi thứ ra gì, cô chỉ mới thấy trên người Lý Dục Thần.

Bên cạnh Lý Dục Thần chính là Lâm Vân.

Lâm Mộng Đình há hốc mồm, không phát ra âm thanh.

Mũi cô cay cay, hốc mắt ướt át.

Tâm trạng áp lực bấy lâu cuối cùng cũng được thả lỏng.

Trong nhà họ Lâm, chỉ mình cô ủng hộ Lý Dục Thần, chỉ mình cô tin anh có thể làm được.

Hiện tại, anh đã chứng minh cho mọi người thấy là cô đúng.

Nghiêm Tuệ Mẫn gần như lao qua, ôm lấy Lâm Vân: “Tiểu Vân!”

Lâm Thu Thanh kiềm chế một chút, chờ khi xác nhận phía sau không có người nhà họ Triệu ập ra thì mới yên tâm.

“Mẹ, bố, chị, sao mọi người đều tới đây vậy?”

“Thằng bé này, con làm chuyện nguy hiểm như thế, sao bố mẹ không đến cho được?”. Nghiêm Tuệ Mẫn quan sát từ trên xuống dưới người Lâm Vân, sợ cậu ta mất miếng thịt nào: “Con không sao chứ? A, trên lưng con là thứ gì vậy? Sao có người rơm ở đây?”

“Bố, mẹ, mọi người xem đi ạ!”, Lâm Vân lấy người rơm xuống: “Đây là thứ tìm được ở sân phía tây nhà họ Triệu, trên đó có viết tên và ngày sinh tháng đẻ của ông nội, họ thật sự nguyền rủa ông nội chết đó ạ, còn mấy thứ này nữa...”

Nói xong Lâm Vân còn mở bao tải ra, đổ hết đồ ra ngoài.

Đầu heo, đầu bò, đầu dê lăn ra đất, trên đó còn máu đã khô lại nữa.

Giữa khuya mà nhìn thấy mấy thứ này, thêm một người rơm, trông đáng sợ phết!

Lâm Thu Thanh nhíu mày nhìn thoáng qua Lý Dục Thần, gật đầu với anh: “Hai đứa không sao chứ, người nhà họ Triệu đâu?”

Lâm Vân tỏ ra tự hào: “Bị đánh tới tởn rồi! Chỉ là một đám cùi mía thôi!”

Lâm Thu Thanh trừng cậu ta một cái: “Câm miệng, chút bản lĩnh ấy của con mà có thể làm nhà họ Triệu sợ hả?”

Lý Dục Thần cười khẽ một tiếng: “Lâm Vân thể hiện không tệ, tương lai sẽ có tiền đồ xán lạn!”

Nghiêm Tuệ Mẫn vội nói giùm con trai mình: “Đúng đó, nếu không có Tiểu Vân áp chế Triệu Thần Dương thì sao họ có thể ra ngoài được, con trai tôi giỏi nhất rồi!”

Ở phía xa, trên một chiếc xe khác, Lâm Lai Nghi đang nhìn cảnh này với biểu cảm không thể tin nổi.

“Sao có thể chứ? Sao tụi nó ra ngoài được? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Viên Quốc Thành cầm điện thoại trong tay, lắc đầu nói: “Hình như nhà họ Triệu đã phong toả tin tức, không biết đã xảy ra chuyện gì. Lần này, có vẻ nhà họ Lâm đã thắng!”

Tiếng xe truyền tới, theo âm thanh phanh xe chói tai vang lên, chiếc xe Porsche lao như bay tới.

Mã Sơn bước từ trên xe xuống, nhìn tình hình trước mắt thì sửng sốt một chút.

Anh ta nhận được cuộc gọi của Lý Dục Thần, bảo anh ta tới cổng trang viên nhà họ Triệu đón mình.

“Dục Thần, lên xe nào!”

Lý Dục Thần gật đầu đi tới chỗ xe Porsche.

Khi đi ngang Lâm Mộng Đình, anh cười với cô: “Nhớ nhé, ba tháng sau, chúng ta sẽ ở bên nhau!”

Tim Lâm Mộng Đình đập mạnh.

“Em thật sự sẽ cưới cô cả nhà họ Lâm sao?”

Mã Sơn lái xe, kinh ngạc hỏi.

Lý Dục Thần nhìn bóng đêm tĩnh lặng ngoài cửa sổ.

Đêm rất tối, đèn đường mờ ảo, con đường kéo dài tới nơi xa.

Nơi ấy có mấy ngọn đèn đầu loang lổ.

Đèn đốm lấp loé là sự buồn vui của vạn nhà, vạn người.

Đây là nhân gian, đây là hồng trần!

Hồng trần là náo nhiệt nhưng cũng lạnh lẽo.

Buồn vui thế nào mỗi người tự biết, sống chết đều là bất đắc dĩ.

“Có vài việc... trước đây em không biết! Hiện tại đã biết thì nhất định phải hoàn thành!”, anh nói.

Mã Sơn nghe mà không hiểu gì nhưng cũng không quá để ý, anh ta thật sự vui thay cho anh em của mình.

“Dục Thần, em giỏi thật nha! Mới quen biết mấy ngày mà sắp cưới được về nhà rồi. Nhưng nói nữa, em muốn tổ chức một buổi lễ đính hôn làm người nhà họ Lâm hài lòng thì không dễ dàng gì đâu, huống chi thời hạn cũng chỉ có ba tháng, sao anh cứ cảm thấy đó là nhiệm vụ bất khả thi thế?”

Lý Dục Thần mỉm cười: “Yên tâm đi anh! Nhất định sẽ hoàn thành nhưng không thể thiếu sự hỗ trợ của anh Mã Sơn đâu!”

Mã Sơn đáp: “Chuyện của em cũng là chuyện của anh, cần anh làm gì, nói một câu thôi, lên núi đao, xuống chảo dầu, anh mà nhíu mày chút thôi thì đã không phải là anh Mã Sơn của em!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!