Nhưng khoảnh khắc mở cửa ra, anh ta lại ngẩn người.
Một thanh niên đứng ngoài cửa đang mỉm cười nhìn anh ta.
“Giờ mới đi có phải là muộn rồi không?”", người thanh niên đó hỏi.
Jamison nhận ra khuôn mặt này. Với tư cách là một sát thủ chuyên nghiệp, chỉ cần đã nhìn thấy ảnh của một người thì anh ta sẽ nhớ mãi không quên
Anh ta biết Môi Đỏ đã thất bại.
Nhưng điều làm anh ta thấy khó hiểu là tại sao đối phương có thể tìm tới đây nhanh như vậy?
Nơi máy bay xảy ra chuyện cách nơi này khoảng chừng bảy, tám trăm dặm, chưa kể tới chuyện đó là nơi hoang dã, cho dù có máy bay trực thăng tới đón anh ta thì ít nhất cũng phải mất hai tiếng đồng hồ mới bay. được tới đây.
Jamison không chút do dự, bất thình lình tấn công giống như biệt danh Rắn Độc của anh ta
Muay Thái cổ không cần tới vũ khí, toàn thân anh ta đều là vũ khí. Nắm đấm của anh ta nhanh hơn đạn, bàn tay của anh ta sắc hơn dao, đầu gối của anh ta khỏe hơn chùy sắt.
Jamison đấm thẳng về phía huyệt thái dương của đối phương, đồng thời lao tới, thúc đầu gối vào ngực đối thủ.
Anh ta vẫn còn rất nhiều chiêu thức khó lường khác nữa nhưng xem ra không căn dùng tới chúng, bởi vì đối thủ của anh ta không hề né tránh, cũng không có bất kỳ động tác nào ngăn cản đòn đánh của anh ta.
Hóa ra chỉ là một kẻ kém cỏi!
Khóe môi Jamison nở nụ cười.
Anh ta dường như đã trông thấy lồng ngực của đối thủ bị lõm vào, đầu bị nện nát bét như dưa hấu.
Nhưng rồi, anh ta chợt nghĩ tới một chuyện, khiến trong lòng nảy sinh đôi chút bất an.
Tại sao Môi Đỏ lại thất bại?
Ngay trong khoảnh khắc đó, nụ cười cứng đờ lại trên mặt anh ta, sau đó nét mặt của anh ta lộ rõ sự đau đớn tột độ.