“Nhưng mà chị em đã chết”, Ngũ Ngọc Kỳ nói.
Trên mặt Lý A Tứ hiện lên vẻ đau đớn khó có thể nhận ra.
"Em biết anh là ai, anh là bạn trai của chị em, anh tên là Lý A Tứ!"
Ngũ Ngọc Kỳ nói: "Chỉ có loại người tham tiền như bố mẹ em mới có thể nhìn thấy mấy đồng tiền liền in tưởng chuyện ma quỷ mà anh nói, cái gì mà chị em đã ra nước ngoài, ra nước ngoài mà còn không thèm gọi điện sao? Chắc chắn là chị em đã chết rồi, đúng không? Chị ấy bị tên ác ma họ Tôn kia hại chết, đúng không
"Chị em đúng là ngốc, lúc trước đáng lẽ ra không nên đồng ý với tên họ Tôn. Ác ma kia đã để cả nhà em nhìn thấy dáng vẻ, thậm chí còn nói cả tên cho nhà em biết, làm sao có thể bỏ qua cho nhà em được? Tội phạm bắt cóc trên tivi đều bịt mặt, phàm là lộ mặt, nhất định sẽ giết con tin!"
Lời của Ngũ Ngọc Kỳ khiến đám người ở đây vừa kinh ngạc vừa hiếu kỳ, một đứa bé lớn lên ở nông thôn lại có thể có suy nghĩ như vậy đúng là không dễ dàng.
“Lúc đó cháu không sợ à?”, ông chủ Vương tò mò hỏi.
"Sợ! Nhưng có thể làm gì được? Cái gì nên tới kiểu gì cũng sẽ tới', Ngũ Ngọc Kỹ nói.
Lý A Tứ nói: "Em còn nhỏ."
Ngũ Ngọc Kỳ nói: "Em nhỏ chỗ nào? Anh và chị em từ lúc học tiểu học đã yêu nhau rồi đúng không, nếu không tại sao chị em vừa đến thủ đô, hai ngươi đã yêu đương thẳm thiết rồi?"
Lý A Tứ bị Ngũ Ngọc Kỳ làm nghẹn họng nói không ra lời.
"Cháu chạy đến đây như vậy, bố mẹ cháu không lo lắng sao?", sư phụ Vinh hỏi.
“Bọn họ chỉ thích con trai, có bản lĩnh thì sinh thêm một đứa nữa đi, cháu không muốn tiếp tục làm con trai cho bọn họ nữa. Cháu muốn làm con gái!"
Một tiếng "làm con gái được nói ra từ miệng của một cô bé ăn mặc như con trai khiến mọi người đều cảm thấy là lạ.
"Vậy cháu định làm như thế nào?"
"Không biết, dù sao cháu sẽ đi theo anh ta”, Ngũ Ngọc Kỳ chỉ Lý A Tứ: "Anh ta phải thay thế chị cháu, chăm sóc cháu cả một đời".
Lý A Tứ nói: "'Anh chỉ là bảo vệ, nếu em đi theo anh, đừng nghĩ đến việc làm con gái, chỉ có thể làm bảo vệ thôi".
Sau đó anh ta khẽ khom người với Lý Dục Thần: “Cậu chủ, tôi đi trực”.
Nói rồi không tiếp tục để ý đến Ngũ Ngọc Kỳ nữa mà đi thay quần áo, sau đó ra cửa trực ban.
Ngũ Ngọc Kỳ ngẩn người, đột nhiên không biết nên làm sao bây giờ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!