Còn với Triệu Tứ Hải, Lâm Hàn lại cảm thấy hết sức tức giận.
Vốn dĩ, Lâm Hàn cũng chẳng thích Triệu Tứ Hải mấy, nếu không phải nể anh ta là anh rể của Dương Lệ thì ngay cả vào quỹ đầu tư Nhân Phàm thực tập thôi Lâm Hàn cũng không cho ấy chứ.
Có thể nói, anh đã cho Triệu Tứ Hải vô vàn cơ hội rồi.
Nhưng không ngờ, Triệu Tứ Hải lại dám cấu kết với Tạ Kiến Bình định kinh doanh những sản nghiệp trong vùng xám. Hơn nữa, còn là Triệu Tứ Hải chủ động đi lôi kéo, chứ không phải Tạ Kiến Bình tìm tới anh ta.
Càng quá đáng hơn chính là nếu theo như lời Dương Lệ thì sao Tạ Kiến Bình lại biết lịch trình của Dương Lệ, rất có khả năng là ông ta nhận được tin từ chỗ Dương Duyệt và Triệu Tứ Hải.
Nói cách khác, Triệu Tứ Hải vì lấy lòng Tạ Kiến Bình, vậy mà lại không tiếc bắt tay với Dương Duyệt bán đứng Dương Lệ, không quan tâm đến sự an toàn của cô.
Tuy đây chỉ là suy đoán của Dương Lệ, nhưng cũng chẳng lệch đi đâu được. Dù sao, tối qua Dương Lệ với Lâm Hàn mới quyết định hôm nay đi dạo ở quảng trường Trung Giao và cô cũng không nói cho ai khác ngoài Dương Duyệt.
Trong tình huống đó, Tạ Kiến Bình muốn biết Dương Lệ đi đâu thì nhất định rất khó.
Bình thường Triệu Tứ Hải và Dương Cảnh Đào có nhằm vào Lâm Hàn như thế nào thì anh đều có thể nhịn, vì anh nghĩ đều là người trong gia đình nên đã bỏ ngoài tai những điều đó.
Nhưng lần này đã động đến sự an nguy của Dương Lệ, cũng tức là động đến vảy ngược của Lâm Hàn. Lúc này, anh sẽ không dễ dàng mà bỏ qua cho Triệu Tứ Hải.
Tuy nói là đe dọa thôi, nhưng ai biết là chỉ dọa dẫm hay làm hại người khác cơ chứ? Hơn nữa, dù chỉ dọa dẫm, mà lại cài cả bom vào, lỡ giải quyết không khéo thì rất có thể sẽ làm Dương Lệ bị thương.
Cho dù thật sự chỉ là dọa dẫm rồi giải quyết một cách cẩn thận, không làm Dương Lệ bị thương. Nhưng cũng sẽ khiến cô sợ hãi, tương đương đã làm hại tới cô.
Ngô Xuyên đứng cạnh nhìn vẻ mặt lạnh lẽo như băng của Lâm Hàn mà cũng sợ hãi không thôi.
Chuyến đi thành phố Thiên Kinh lần trước đã nghiêm trọng như vậy, nhưng Ngô Xuyên vẫn chưa thấy nét mặt của Lâm Hàn nghiêm túc và lạnh lẽo như thế. Rõ ràng là lần này anh đã thật sự tức giận, hậu quả chắc chắn cực kỳ nghiêm trọng.
"Anh Hàn, giờ tôi đi tóm tên Tạ Kiến Bình kia đến đây tra hỏi nhé?", Ngô Xuyên bước đến cạnh Lâm Hàn cẩn thận hỏi.
Lâm Hàn nghe vậy liếc nhìn xung quanh bãi đậu xe, rồi nói: "Đợi chút đã, để tôi gọi cho Trương Thiên Sơn xem. Anh điều người bên Tôn Hàn Các đến trước đi. Lần này, Tạ Kiến Bình cũng dẫn theo cao thủ tới, đến lúc đó, chúng ta cũng dẫn theo lực lượng tinh nhuệ nhất của mình đến. Giờ cứ dẫn mấy người kia của anh đến chỗ ông ta, còn bãi đậu xe này thì mau sơ tán đi".
"Vâng thưa anh Hàn", Ngô Xuyên nghe vậy vội gật đầu đáp.
Lâm Hàn nhìn xe của Dương Lệ, lại hỏi: "Đã gỡ quả bom kia ra chưa? Trên xe còn có thứ gì nguy hiểm nữa không?"
Một tên bị đè dưới đất vội đáp: "Thưa cậu Lâm, ban nãy bọn họ đã gỡ bom đi rồi. Chúng tôi chỉ cài bom thôi chứ không động tay động chân gì nữa".
Ngô Xuyên cũng gật đầu nói: "Anh Hàn yên tâm, tôi đã cử dân chuyên nghiệp kiểm tra rồi, đảm bảo không còn nguy hiểm gì nữa".
Lâm Hàn nghe vậy, khẽ gật đầu. Anh quay sang Dương Lệ nói: "Xem ra hôm nay không đi dạo được rồi, giờ em đi với anh một chuyến giải quyết chuyện này nhé, không thì có lẽ sau này bọn họ còn đến làm hại em nữa đấy".
Dương Lệ gật đầu, cũng không bận tâm nhiều.
Sau đó, Lâm Hàn và Dương Lệ lên xe, đi đến chỗ Ngô Xuyên.
Trước khi Lâm Hàn lên xe, anh chợt nhớ ra điều gì đó, mở miệng hỏi: "À đúng rồi, Lâm Vinh là ai?"
Một người đàn ông trung niên mặc đồ bảo vệ vội vàng bước ra từ trong đám đông, kính cẩn đáp: "Thưa cậu Lâm, tôi là Lâm Vinh. Cậu có gì cần dặn dò ạ?"
Lâm Hàn nhìn Lâm Vinh một lượt từ trên xuống dưới, nhàn nhạt nói: "Không có gì, anh làm tốt lắm, tôi sẽ nhớ anh, cứ tiếp tục hoàn thành công tác của anh đi. Lát nữa hãy nhanh chóng sơ tán nơi này, đừng để ảnh hưởng tới danh tiếng của quảng trường Trung Giao".
Lâm Hàn nói xong bèn lên xe cùng Dương Lên, nổ máy rời đi.
Lâm Vinh đứng tại chỗ nhìn theo Lâm Hàn rời đi, lòng lại kích động không thôi.
Tuy Lâm Vinh là người nhà họ Lâm, nhưng chỉ là một nhân vật nhỏ bé chẳng có tiếng nói, cũng chẳng có năng lực gì.
Tuy là bán công sức cho con quái vật nhà họ Lâm, nhưng thực tế đãi ngộ lại tốt hơn những bảo vệ bên ngoài rất nhiều.
Dù sao những bảo vệ bên ngoài chỉ nhận được số tiền lương ít ỏi của nghề bảo vệ, trái lại Lâm Vinh chẳng những nhận được mức lương của đội trưởng đội bảo vệ, mà còn có thể nhận được một số tiền kha khá từ nhà họ Lâm nữa.
So với người bình thường thì đãi ngộ của Lâm Vinh đã xem như rất tốt, nhưng đó là so với người thường thôi. Mức lương ấy cũng coi như khiến anh ta cơm no áo ấm chứ chưa được xem như giàu có gì.
Nhưng Lâm Vinh tin rằng, với chuyện ngày hôm nay, cuộc đời mình sẽ lật sang trang mới. Mà nguyên nhân, chỉ là vì anh ta hoàn thành tốt công tác của mình thôi.
Trên xe, Lâm Hàn đã nhớ rõ Lâm Vinh, đợi giải quyết xong chuyện của Tạ Kiến Bình và Triệu Tứ Hải, anh sẽ cho anh ta một vài đãi ngộ tốt.
Tuy đây là trách nhiệm công việc của Lâm Vinh, nhưng nhờ phát hiện ra chuyện này, rồi nhắc nhở Lâm Hàn thì cũng coi như đã có công rồi.
Suy cho cùng cũng đã tránh làm cho Lâm Hàn, hơn hết là Dương Lệ không bị hoảng sợ.
Có điều, cụ thể là đãi ngộ gì còn phải chờ Lâm Hàn hiểu rõ năng lực của Lâm Vinh rồi nói sau.
Dẫu sao, mỗi một chức vụ dưới trướng nhà họ Lâm đều cần có năng lực tương đương mới được làm, chứ tuyệt đối không xuất hiện trường hợp chẳng biết làm gì mà lại nắm giữ vị trí quan trọng cả. Nhà họ Lâm vẫn chấp hành quy định ấy một cách nghiêm ngặt. Đó cũng là nguyên nhân nhà họ Lâm có thể vùng dậy trở thành một quái vật khổng lồ như hiện nay chỉ trong vài chục năm, ngăn chặn sâu mọt hình thành bên trong gia tộc.
Đương nhiên, nếu Lâm Vinh chẳng có năng lực nào, thì Lâm Hàn cũng chỉ đành để anh ta tiếp tục làm chức đội trưởng bé nhỏ của mình, nhưng sẽ tăng tiền lương gấp vài lần, thậm chí là mấy chục lần.
Sau khi Lâm Hàn rời khỏi đây, Ngô Xuyên bèn vội vàng dẫn vài đàn em áp tải mấy tên cấp dưới của Tạ Kiến Bình đi theo Lâm Hàn.
Còn những người đang trông giữ bãi đậu xe của quảng trường Trung Giao cũng rút đi theo, trả lại vẻ vốn có của nơi đây.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!