Sau khi Dương Khiết về đến nhà, suy nghĩ một lát, rồi vẫn quyết định nói tình hình hiện tại cho Lâm Hàn biết.
Lần đầu tiên làm việc giúp Lâm Hàn, Dương Khiết rất muốn hoàn thành thật tốt, không muốn xin anh hỗ trợ, nhưng với tình hình trước mắt thì không thể không nhờ anh được.
Dương Khiết cũng chỉ mới về nước, nên không biết ai về mặt này. Mà với tình hình hiện tại, làm theo cách bình thường sẽ khó mà rút vốn thành công. Cho dù may mắn rút được vốn, e rằng cũng phải mất dăm ba tháng.
Sau đó, Dương Khiết bèn gọi điện cho Lâm Hàn.
Lúc này, Lâm Hàn mới đi dạo phố cùng Dương Lệ xong, cả hai đi chơi cả buổi chiều, rồi mới trở về biệt thự núi Vân Mộng.
Thấy là Dương Khiết gọi tới, Lâm Hàn trực tiếp bắt máy luôn.
"Sao? Công việc có thuận lợi không?", Lâm Hàn hỏi thẳng.
"Chẳng thuận lợi gì hết..."
Dương Khiết do dự một lát, cuối cùng vẫn kể lại những chuyện đã xảy ra cho Lâm Hàn nghe.
Sau khi nói xong, Dương Khiết nói với giọng hơi có lỗi: "Ngại quá anh rể hai ơi, chuyện này chỉ dựa vào một mình em thì thật sự rất khó giải quyết, nên đành nói cho anh, làm anh thất vọng rồi".
Lần đầu tiên đã làm không xong, Dương Khiết có chút xấu hổ.
Lâm Hàn lại không thấy bất ngờ, với tính cách của đám người nhà họ Hạ kia, làm vậy là rất bình thường.
May mà Lâm Hàn đã đoán trước được, cử đám Nhan Thành đến bảo vệ Dương Khiết. Còn về cái cớ kia của nhà họ Hạ, rồi tìm người giúp đỡ, đối với anh mà nói lại chẳng có tác dụng gì.
"Không sao, gặp phải tình huống này mà không xử lý được cũng bình thường thôi. Sau này gặp được rắc rối không giải quyết được thì cứ liên lạc với anh. Còn nhà họ Hạ, anh sẽ tự sắp xếp, em đợi tin từ anh đi", Lâm Hàn nói xong bèn cúp máy.
Dương Khiết ở đầu bên kia nhìn điện thoại bị cúp với vẻ bất ngờ, Lâm Hàn thế mà lại chẳng có ý trách cứ cô ấy.
Cô ấy cũng yên tâm, rồi kiên nhẫn chờ đợi. Tuy không hiểu biết nhiều về Lâm Hàn, nhưng qua những lời mà Nhan Thành nói, Dương Khiết đã đoán sơ được phần nào. Anh ấy chắc hẳn là một người có năng lực phi thường, nếu giờ nói có thể giải quyết thì chắc chắn sẽ giải quyết được.
Cùng lúc đó, sau khi Lâm Hàn cúp điện thoại, bèn gọi cho bên Tôn Minh.
Thực ra, chuyện này có thể tìm người nhà họ Lâm cũng giải quyết được, nhưng như vậy thì có vẻ việc bé xé ra to. Chút chuyện nhỏ này tìm Tôn Minh là đủ rồi.
Điện thoại nhanh chóng được bắt máy.
"Cậu Lâm ạ, có chuyện gì không?", Tôn Minh nhận được điện thoại của Lâm Hàn thì hơi kích động.
Lần trước, Lâm Hàn và Dương Tiêu cá cược với nhau, Tôn Minh cũng biết. Lúc ấy, ông ta cũng nhận được thông báo không được trợ giúp anh từ gia tộc. Đối với chuyện này, bản thân Tôn Minh cũng muốn giúp, nhưng chỉ đành phải tuân theo lệnh gia tộc. Dù sao, nếu giúp Lâm Hàn, đồng nghĩa sẽ khiến anh thua.
May mắn thay, mấy ngày trước ông ta nhận được tin tức, nói rằng Lâm Hàn đã thắng cuộc. Sau này, hội nguyên lão nhà họ Lâm sẽ không bao giờ có thể áp đặt gì lên anh nữa.
Tuy giờ thân phận Lâm Hàn vẫn là người thừa kế, nhưng đã tương đương với nửa cái gia chủ rồi. Toàn bộ nhà họ Lâm, ngoài Lâm Thiên Tiếu có thể chèn ép Lâm Hàn ra thì chẳng ai làm được hết. Mà Lâm Thiên Tiếu lại là bố Lâm Hàn, đương nhiên không thể nào làm khó anh được, đồng nghĩa với việc cả nhà họ Lâm đã ở trong tay anh.
Đối với Tôn Minh thì tin đó không khác gì một tin tức tốt.
Dẫu sao, trước đó ông ta đã tiếp xúc với Lâm Hàn, mà còn có quan hệ khá tốt với anh, giờ thì đồng nghĩa có quan hệ khá thân với ông chủ nhà họ Lâm. Sau này, địa vị của Tôn Minh chắc chắn sẽ tăng lên theo Lâm Hàn.
"Tôn Minh, là vầy, tôi có chút chuyện nhỏ cần ông làm giúp..."
Lâm Hàn bèn kể chuyện nhà họ Hạ cho Tôn Minh nghe, chút chuyện nhỏ này không cần phải tìm người bên trên, chẳng cần thiết phải sử dụng mối quan hệ ấy, nó quá chuyện bé xé ra to.
Vừa hay, hiện nay quỹ đầu tư Nhân Phàm đang hợp tác làm ăn với nhiều công ty, dính dáng tới vô số ngành nghề, mà trong đó, có vài công ty có quan hệ hợp tác cực kỳ thân thiết với công ty giải trí Tinh Quang, nhưng đa số đều là bọn họ cầu người ta hợp tác với mình.
Chỉ cần bảo Tôn Minh ra lệnh, tất cả các công ty lập tức ngừng hợp tác với công ty nhà bọn họ là được.
Đến lúc đó, lại ép họ chủ động giao ra 2,5 tỷ kia. Nếu không chịu, cùng lắm thì Lâm Hàn bỏ luôn số tiền ấy, rồi làm cho công ty nhà họ phá sản.
"Tôi hiểu rồi, chút chuyện nhỏ thôi mà. Tôi sẽ lập tức cử người đi sắp xếp, đảm bảo trong đêm nay nhà họ Hạ sẽ nhận được thông báo từ các đối tác, tối cũng ngủ không yên. Cậu Lâm, còn có chuyện gì khác không ạ?", Tôn Minh cung kính nói.
"Tạm thời không có, cứ vậy trước đi, tôi đi ngồi chơi với vợ mình đây, lần này ra ngoài lâu quá rồi".
Lâm Hàn nói xong thì cúp máy.
Chắc chắn anh sẽ còn tìm đến Tôn Minh, dù sao sau đó sẽ có người khu Bắc Đông đến bàn chuyện hợp tác. Đến lúc ấy, vấn đề xã giao vẫn phải nhờ vào người bên quỹ Nhân Phàm.
Chỉ vì trước đó bận quá, sau này cũng có một đống việc cần làm, giờ hiếm thấy có cơ hội rảnh rỗi, đương nhiên anh phải tranh thủ nghỉ ngơi rồi. Dù sao, vẫn có đủ thời gian.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Tôn Minh, Lâm Hàn nghĩ, với hiệu suất làm việc của ông ta, chắc chắn đêm nay nhà họ Hạ sẽ nhận được thông báo. Rồi với cái tính tình của người nhà họ, đương nhiên sẽ không có khả năng cá chết lưới rách với anh, mà sẽ cúi đầu chịu thua. Vả lại, còn là gọi điện đến trong đêm để xin lỗi.
"Thích gây chuyện với tôi chứ gì?"
Lâm Hàn cười, dứt khoát chặn hết số của đám người nhà họ Hạ, để bọn họ sốt ruột chơi. Đêm nay, anh không muốn nhận điện thoại từ họ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!