Không biết công việc của Dương Lệ có bận không, nếu có thời gian, anh có thể đón cô tới đây đoàn tụ.
Có điều khối lượng công việc của Dương Lệ, chỉ cần nói với Tôn Minh một tiếng thì sẽ được giảm xuống.
“Mấy ngày tới bớt chút thời gian để bà xã cũng tới”, Lâm Hàn tự nghĩ rồi lại hỏi:
“Đúng rồi Tiểu Khiết, lần này em đến Kim Lăng làm gì thế?”
“Livestream đó!”
Dương Khiết cười nói: “Trước đây em toàn làm livestream trong nhà, người hâm mộ xem mãi cũng chán, vậy nên em đổi hình thức làm streamer đường phố. Anh đừng nói vội, để em nói hết đã. Thành tích của em cũng khá ổn, bây giờ em đã nằm trong top 3 của bảng xếp hạng livestream ngoài trời app Sa Ngư rồi đó”.
Nghe câu này, Lâm Hàn nhớ ra Dương Khiết cũng làm streamer cho nền tảng Sa Ngư.
“Mỗi ngày có hàng triệu người xem livestream của em, chỉ có streamer nổi tiếng Anh chàng cool ngầu mới có thể áp đảo được em thôi. Bình thường người hâm mộ xem phòng livestream của em đều trên hàng triệu người đó!”, Dương Khiết đắc ý khoe:
“Nhưng em đã đi dạo hết một lượt khu Đông Hải rồi, không có nơi để livestream. Vậy nên em mới chọn đến Kim Lăng, dù sao anh rể hai cũng ở đây”.
“Ừm, thu nhập của em bây giờ thế nào?”, Lâm Hàn lại hỏi.
“Cũng tạm, lương tháng này hơn 200 ngàn tệ”, Dương Khiết nói: “Nhưng không thể so với anh rể hai được, lương một tháng của em còn chẳng bằng tiền phòng của anh”.
Dương Khiết làm việc ở app Sa Ngư đến nay mới chỉ được hơn một tháng.
Lâm Hàn mỉm cười: “Anh sống trong một căn phòng tuyệt vời như thế, đương nhiên nó cũng có thể tạo ra giá trị cho anh, hơn nữa giá trị tạo ra còn cao hơn nhiều so với tiền phòng. Mà này, gần đây app Sa Ngư phát triển thế nào?”
Lâm Hàn muốn nghe thử quan điểm của một streamer về app Sa Ngư thế nào.
Những tin tức anh nghe thấy thường ngày đều do nhân viên quản lý của app báo cáo. Trong số đó, có thể cũng có một số người báo tin tốt, không báo tin xấu.
“Tốt lắm, nền tảng Sa Ngư vẫn đang trên đà phát triển mạnh, suy cho cùng họ cũng có một ông chủ giàu có bí ẩn chống lưng mà. Mấy ngày trước công ty lại mới tìm được một người nổi tiếng trên mạng khác tên là Tần Liên vào làm, lượng truy cập ngày càng tăng lên!”
Dương Khiết nói một cách nghiêm túc: “Em cũng đã xem Tần Liên livestream rồi, chị ấy xinh đẹp lại múa cổ trang cực đẹp, em còn coi chị ấy là thần tượng nữa kìa! Dù sao chị ấy cũng có năng lực, mà em thì chỉ nói chuyện với khán giả thôi, không thể sánh được với chị ấy”.
Lâm Hàn gật đầu, không nói thêm gì nữa, cùng Dương Khiết đi vào phòng tổng thống.
“Woa! Đúng là phòng tổng thống có khác, to quá! Cảm giác giống như biệt thự nhà anh chị vậy đó!”
Sau khi vào phòng, Dương Khiết nhìn xung quanh, bỗng nhiên cô ấy nhìn cửa sổ phòng khách, một cô gái đang đứng đó múa điệu múa cổ trang.
Giữa hai đầu mày cô gái có một nốt ruồi đỏ, trông như thiếu nữ trong tranh, tư thế múa tao nhã khiến người xem không thể rời mắt.
“Tần… Tần Liên!”
Dương Khiết sững người, không thể tin được mình có thể gặp thần tượng Tần Liên ở đây!
“Anh Lâm!”
Nhìn thấy Lâm Hàn vào phòng, Tần Liên lập tức ngừng múa, mỉm cười dịu dàng với anh, sau đó đưa mắt nhìn về phía Dương Khiết.
Cô gái này trông khá quen.
Ngay lập tức cô nhớ ra đối phương cũng làm việc ở app Sa Ngư, ID là “Khiết của thuần khiết”, bây giờ cũng được coi là streamer nổi tiếng của app Sa Ngư.
Lâm Hàn là ông chủ của Sa Ngư, sau khi suy nghĩ Tần Liên cảm thấy Dương Khiết có thể đến đây cũng không có gì ngạc nhiên.
“Anh rể hai! Anh cưới thêm vợ đấy à?”
Dương Khiết nói với Lâm Hàn: “Tại sao Tần Liên lại ở chỗ anh? Hình như hai người còn ở chung một phòng!”
Lâm Hàn sờ mũi: “Không phải anh cưới thêm vợ, Tần Liên chỉ, chỉ tới đây làm việc thôi! Em đừng suy nghĩ lung tung!”
Mặc dù Lâm Hàn không thẹn với lương tâm, nhưng anh vẫn lo lắng tin tức sẽ đến tai Dương Lệ, cô sẽ nghĩ nhiều, đến lúc đó anh muốn giải thích cũng không làm rõ được.
“Em hiểu rồi!”
Dương Khiết gật đầu, cô ấy vẫn tin tưởng vào nhân phẩm của Lâm Hàn.
“Tần Liên, để tôi giới thiệu cho cô, đây là em vợ tôi, Dương Khiết”, Lâm Hàn cười nói.
“Em vợ?”
Tim Tần Liên đập thình thịch, nói vậy là anh Lâm đã kết hôn?
“Đây là Tần Liên, không cần anh phải giới thiệu nữa chứ!”, Lâm Hàn nói với Dương Khiết.
“Đương nhiên không cần, chị Tần Liên là thần tượng của em mà!”
Dương Khiết cười hì hì, lập tức tiến lên bắt chuyện với Tần Liên, vô cùng nhiệt tình.
Mặc dù tính cách Tần Liên có chút lạnh lùng, nhưng Dương Khiết nhiệt tình như vậy, cô cũng không thể không giao lưu cùng cô ấy, nói một số chuyện về livestream.
Hoặc phàn nàn một vài bình luận bất lịch sự của khán giả, hoặc là nói về những món quà đại gia tặng, hai người nói chuyện rất say mê.
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Hàn khẽ mỉm cười, bình thường một mình Tần Liên livestream cũng rất nhàm chán, bây giờ có Dương Khiết chơi cùng cũng đỡ buồn.
Dù sao hai người cũng làm cùng một ngành.
Reng, reng, reng…
Đột nhiên, điện thoại Lâm Hàn đổ chuông.
Anh cầm lên nhìn, là một dãy số lạ, nhưng Lâm Hàn nhớ đây là số điện thoại của tên côn đồ cắc ké Phạm Kiện, ở quán bida đối diện trường Nhất Trung – Kim Lăng.
Hai ngày trước anh đưa cho hắn ta 200 ngàn tệ, bảo hắn liên lạc với anh Công Kê, Lâm Hàn đoán chắc là đã có kết quả.
“Alo, anh Hàn”, sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng Phạm Kiện vang lên: “Anh Công Kê gửi cho tôi một tin nhắn, hẹn tôi gặp nhau ở sân trượt băng Mộng Ảo lúc bảy giờ tối”.
“Ừm, đến lúc đó tôi sẽ qua tìm anh trước”, Lâm Hàn trả lời.
“Được!”, giọng Phạm Kiện có vẻ hơi lo lắng.
Sau khi cúp máy, Lâm Hàn bảo bốn người Tiểu Đông chuẩn bị sẵn sàng.
Sáu giờ chiều, Lâm Hàn lái xe đưa bốn người đến quán bida Ánh Sao.
“Anh Hàn!”
Sau khi họ vào quán bida, Phạm Kiện lập tức tiến lên chào hỏi, theo sau còn có ba học sinh mặc đồng phục trường màu xanh trắng, mái tóc nhuộm màu.
“Anh Công Kê nói gì?”, Lâm Hàn vào thẳng vấn đề chính.
“Anh Công Kê bảo tôi dẫn mấy tên sai vặt vừa thu nhận được tới gặp anh ta”, Phạm Kiện chỉ vào ba học sinh phía sau:
“Chính là ba người này, theo yêu cầu của anh Công Kê, gia đình họ đều rất giàu có, tài sản của nhà lên tới hàng triệu tệ”.
Lâm Hàn liếc nhìn ba người kia, trong lòng vẫn thắc mắc tại sao anh Công Kê lại nhờ người thu nhận học sinh có tiền làm tay sai vặt.
“Đi thôi”, Lâm Hàn lên tiếng.
“Được!”
Mọi người lên xe Lâm Hàn.
Nửa giờ sau, xe dừng lại bên ngoài một sân trượt băng.
Sân trượt băng Mộng Ảo nằm ở khoảng đất hẻo lánh của khu Tê Hà thuộc Kim Lăng, nơi đây không có nhà cao tầng mà là rất nhiều khu dân cư của thế kỷ trước, những bức tường tróc trông hơi cũ nát.
Sân trượt băng Mộng Ảo ở ngay cạnh một khu dân cư.
Có một vài tên xã hội đen đang đứng ở cửa, cảnh giác quan sát xung quanh, có vẻ như đang theo dõi.
“Anh vào trước đi, chúng tôi ở phía sau”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!