"Việc vặt?" Anh nghe có vẻ ngạc nhiên. Mã Tuệ Đồng không muốn cho anh biết răng Lý Diệu Linh không muốn về nhà cùng với bà. Anh sẽ rất thất vọng khi biết được sự thật giữa họ, điều đó sẽ đặt anh vào một vị trí khó khăn tàn khốc. Bà không muốn như vậy.
"Con bé sẽ trở lại sớm thôi. Tại sao con không gọi điện thoại cho nó?" Mã Tuệ Đồng đề nghị.
"Con sẽ gọi ngay bây giờ." Trịnh Thừa Hạo đồng ý, rút điện thoại ra.
"Bà ngoại có thể mua kem cho cháu không?”
"Cháu ăn cơm trước đi." Bà thúc giục. Đứng trước ghế của Gia Kỳ, bà nhìn vẻ mặt của Trịnh Thừa Hạo trở nên lo lắng khi anh gọi không được cho Lý Diệu Linh. Anh cúp máy, cố gắng gọi một lần nữa.
"Diệu Linh không trả lời sao?" Mã Tuệ Đồng hỏi.
"Cô ấy chắc hẳn đang bận" Trịnh Thừa Hạo nói nhưng bà có thể dễ dàng nhận ra anh đang bất an.
"Con bé sẽ ổn thôi. Đừng lo." Bà đảm bảo.
"Con biết." Anh gật đầu sau đó chuyển sự chú ý sang Gia Kỳ, trêu chọc, xoa đầu cậu bé. Một nụ cười hạnh phúc khác len lỏi trên môi bà. Bà cảm thấy may mản khi một người đàn ông tốt như vậy yêu thương và chăm sóc cho con gái bà. Lý Diệu Linh sẽ sống một cuộc sống an vui, bình yên.
Sau bữa tối, Lý Diệu Linh vẫn chưa trở lại, Trịnh Thừa Hạo đi qua đi lại trong phòng khách. Khoảnh khắc cô xuất hiện, anh thở phào nhẹ nhõm, kéo tay cô ngồi xuống.
"Em đã ở đâu vậy?" Anh hỏi. "Anh gọi cho em rất nhiều lần:
"Anh có gọi sao?" Cô ngạc nhiên hỏi sau đó lấy điện thoại từ trong túi ra.
Anh làm mặt nghiêm nghị với cô trong khi xem cô kiểm tra điện thoại. "Em không trả lời điện thoại của anh. Em đã đi đâu vậy?"
"Em đã gặp Tân Vũ. Chỉ có vậy thôi”
"Tân Vũ? Anh nhớ rồi. Cậu ấy hình như không thích anh thì phải”
Trịnh Thừa Hạo sờ cằm, nói trước khi vòng tay ôm cô, kéo cô lại gần hơn.
“Anh làm gì vậy? Ở đây là phòng khách đó." Cô trợn mắt nhìn anh.
Gia Kỳ nhảy xung quanh họ với một chiếc gối trong tay. "Con sẽ cứu cô." Thăng bé nói.
Khi họ nằm trên giường vào đêm hôm đó, Lý Diệu Linh nhìn lên trần nhà, cảm thấy mãn nguyện, Trịnh Thừa Hạo nắm tay cô dưới tấm chăn. Đan lấy các ngón tay của cô vào tay anh, cô mỉm cười.
"Chúng ta sẽ kết hôn vào cuối tuần này." Cô lên tiếng. "Anh không thể chờ đợi thêm được nữa." Trịnh Thừa Hạo nói. "Đã từng tưởng tượng chúng ta sẽ có một tương lai cùng nhau. Bây giờ điều đó trở thành sự thật rồi."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!