Những việc xảy đến gần đây của Ôn thị, nhân đợt này thanh trừng lại tất cả những kẻ có ý định làm phản, dập tắt suy nghĩ của cả những người dám bén mảng chạm vào.
Khi biết được những việc làm này, lão Chử Dịch cũng đã bị dọa không ít nhiều, không ngừng củng cố lại lũ người dưới trướng của bản thân. Việc lão đã lên kế hoạch, sao có thể vì những điều này mà bỏ lỡ.
Liên tục mấy ngày nay, đầu đề tin tức là loạt thông tin truyền thông Hòa Tụng vướng vào các tin tức độc quyền, lấy cắp bản quyền, dẫn đến việc liên tục bị các giới truyền thông khác thay nhau kiện tụng.
Còn về nữ minh tinh Bạch Hân đào ra lạm dụng chính quyền, dâm loạn với không ít các người đầu tư, lôi ra cả một đường dây, lộ ra cả dính líu đến những việc đã từng hãm hại những ngôi sao nữ, bị tống thẳng vào tù. Chưa dừng lại ở đó, đứa em trai Bạch Triết Mạnh ngủ với biết bao nhiêu người phụ nữ, khiến cả những nữ sinh chưa đủ tuổi cũng phải mang thai.
Trước khu biệt thự riêng của Bạch gia, loạt phóng viên đứng chen chúc, người cha dượng của Bạch Hân cũng bị đưa thẳng vào trại giam, riêng người mẹ lại ngây ngốc không biết nên làm gì. Chỉ biết đưa tay chắn lại ống kính đang không ngừng chĩa tới, tránh khỏi hướng dư luận mà trốn tránh.
Những tin tức này nhanh chóng trở thành câu chuyện phiếm truyền tai của những người trong thành phố, nhưng rồi cũng dần lắng đọng xuống để những tin tức khác lên.
Nháy mắt thời gian ba tháng lại trôi qua, trong khoảng thời gian này Ôn Thiệu Phong vẫn không ngừng tìm kiếm tung tích của Khương Nhã.
Nếu như lần này mà gặp lại, chắc chắn bằng mọi cách phải giữ Khương Nhã lại bên cạnh, cho dù có muốn trốn, Ôn Thiệu Phong cũng phải đem nhốt lại.
Nhưng những tin tức về Khương Nhã lại chẳng còn, một chút cũng không.
Nhìn lại vỏn vẹn hai bộ phim cô đóng, Ôn Thiệu Phong đã mua lại và ra lệnh ngừng công chiếu, anh không muốn để bất cứ ai thấy được ngoại trừ anh.
…
Hôm nay là ngày diễn ra đại hội nghị thượng đỉnh, khách mời của buổi hội nghị đều là những người có tiếng tăm trong và ngoài nước, nhưng hầu như chung quy đều là người của thế giới ngầm.
Từ sáng đã có nhiều nhân viên đến để chuẩn bị đồ ăn, tất cả đều được sắp xếp chu đáo. Nơi diễn ra khu hội nghị thượng đỉnh cũng rất lớn, thiết kế theo phong cách hoàng cung, bao phủ cả một màu vàng bạc. Nơi đây nhiều phòng riêng, có cả những phòng khiêu vũ, tầng sân thượng. Trông xa hoa tráng lệ là thế, nhưng đều chỉ là bao che cho tất cả những việc sắp xảy đến.
Phía bên ngoài trải thảm đỏ từ ngoài vào trong, một hàng những chiếc siêu xe lóa mắt được dừng lại, những con người thân phận cao quý vận trên người những bộ trang phục đắt đỏ lần lượt bước xuống.
Chiếc xe Bugatti La Voiture Noire màu đen huyển ảo dừng lại, khiến cho những người đứng canh không ngừng lóa mắt. Vừa thể hiện rõ khí chất riêng, vừa để khẳng định thân phận của người trong xe. Ôn Thiệu Phong từ từ bước xuống, bộ âu phục đặt may tinh tế càng làm tôn lên nét cương nghị, cao lãnh, theo sau không ít những thuộc hạ thân cận.
Chiếc xe đến được một lúc lâu, một chiếc khác sang trọng đã dừng lại. Người trên xe là người đàn ông trung niên, tuổi đã tứ tuần bước xuống, đi bên cạnh là một người con gái xinh đẹp khác, vận trên người bộ lễ phục đỏ rực, tựa như đóa hoa hồng nở đỏ rực, nét đẹp lộng lẫy mà kiêu sa.
“Ngài Dụ Minh, hy vọng ngài giữ đúng lời tôi nói.” Khương Nhã đưa tay vuốt nhẹ bộ váy, cẩn trọng bước xuống mà nhìn ngó xung quanh. Nơi đây trang hoàng, nhưng cũng chỉ là nơi đấu đá giữa những kẻ giàu có.
Người đàn ông tên Dụ Minh một tay nắm lấy tay cô, đáp lời: “Được. Nếu thành sự, đêm nay phải đến phòng tôi!”
Từ lần đầu tiếp xúc, Dụ Minh đã rất để ý đến năng lực của Khương Nhã, một người phụ nữ có thể ngang nhiên qua mặt cả đám vệ sĩ chỉ để có thể tiếp cận hắn, sao có thể là một kẻ bình thường. Mà đối với những thứ đặc biệt như vậy, hắn vẫn luôn muốn giữ bên mình, chỉ có điều người phụ nữ này quá tinh ranh, đến cuối chỉ có thể đợi làm xong việc cần làm, sau đó lại đến tìm.
Người vệ sĩ đi từ đằng sau vác theo một cái thùng nặng trịch mà đi theo, vừa bước vào nhân viên đứng canh cửa đã chặn lại.
“Không được mang theo vật dụng từ ngoài vào.”
Khương Nhã nở nụ cười, bàn tay chạm nhẹ vào chiếc vali.
“Đây là bình cổ được trưng bày tại khu triển lãm, đã phải mất một số tiền lớn mới mua được. Tôi đem vào làm quà để tặng.”
Tên nhân viên vẫn nghi hoặc, bàn tay đeo đôi găng vào, cẩn trọng bước tới mở ra. Quả thật khi mở, phía trên phủ lớp vải ren, đẩy nhẹ ra là thấy được chiếc bình, chất liệu sang trọng mà trắng xám đúng là hàng hiệu, cuối cùng liền thu lại cúi gập người.
“Mời vào.”
Khương Nhã ánh mắt thay đổi trong phút chốc mà bước vào cùng với tên vệ sĩ.
Kể từ lúc rời khỏi, Khương Nhã không ngừng tìm hiểu hoạt động của lũ người phía tổ chức, sau cùng cô đã tra được thông tin họ sẽ đến nơi đây.
Mượn tay người của Dụ Minh, một kẻ tương đối có tiếng, giữ bên người lượng vũ khí cũng rất lớn. Dụ Minh không những xem trọng năng lực, mà còn muốn làm người của riêng hắn, nhưng Khương Nhã không quan tâm những điều đó, cái cô cần là ngày hôm nay cô phải đến giải quyết bọn họ.
Đã bước vào, cô phải liều mạng với lũ người đó.
Chỉ cần kẻ cầm đầu chết, cả tổ chức sẽ tự khắc như rắn mất đầu mà hoảng loạn.
Cô đã không thể thoát khỏi tay lũ người đó, lần này liều mạng cũng chẳng sợ!