Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Quỷ Nhân Diệp Gia Thôn - Diệp Thiếu Dương (FULL)

Diệp Thiếu Dương lập tức xua tay, “Chị ấy nói linh tinh.”

“Em là muốn nói, cho dù là như vậy, em có thể trở thành một trong số đó, cũng rất đáng giá rồi.”

Nói xong, Chu Tĩnh Như thâm tình nhìn hắn một cái, mỉm cười, sau đó lái xe rời khỏi.

Diệp Thiếu Dương đứng ở tại chỗ, mãi cho đến khi đèn đuôi xe biến mất, còn kinh ngạc nhìn thật lâu.

Thu thập đồ đạc xong, Diệp Thiếu Dương tắm rửa một cái, nằm trên giường, gọi điện thoại cho Nhuế Lãnh Ngọc, hỏi tình huống Nhất Cốc đại sự, biết được tình huống của ông đã ổn định, cũng yên lòng, sau đó nói cô chuyện hắn ngày mai đi. Nhuế Lãnh Ngọc bảo hắn để ý mọi thứ, chờ sau khi sư phụ hoàn toàn khôi phục, mình lại đi qua hội hợp với hắn.

Bởi vì cô cần chiếu cố sư phụ, hai người cũng không tán gẫu nhiều, sau khi kết thúc trò chuyện, Diệp Thiếu Dương nằm ở trên giường, tâm tình có chút hỗn độn suy nghĩ rất nhiều chuyện.

Không biết Nữ Bạt cùng Hậu Khanh sau khi trở lại linh giới, sẽ chế định kế hoạch phản công nhân gian ra sao? Còn có Tô Mạt… Không biết kẻ này ở Thanh Minh Giới là theo ai lăn lộn, lúc trước bởi vì bận đối phó Vương Mạn Tư, không rảnh chỉnh trang lại kỹ những thứ này, nay Diệp Thiếu Dương từ đầu đem tình huống hôm đó ở Thanh Minh Giới suy nghĩ một lần:

Thời điểm mình cùng Hoàng quan chủ kia đấu pháp, Tô Mạt lúc ấy ngay tại bên cạnh, có thể là cố kỵ Tiểu Cửu ở đó, chưa động thủ với mình, lấy tính cách cô ta, không động thủ ngay tại chỗ với mình, vậy nói rõ khẳng định là có mưu đồ gì.

Nghĩ đến ánh mắt âm lạnh cùng loại thủ đoạn điên cuồng kia của Tô Mạt, Diệp Thiếu Dương cảm thấy lưng có chút lạnh. Hắn không sợ đấu pháp với Tô Mạt, nhưng không thích loại cảm giác bị người ta ở sau lưng nhớ thương đó, trời biết kẻ điên đó sẽ tính kế mình thế nào?

Thông Huyền đạo nhân âm hồn bất tán kia, đã đủ để mình chán ghét, hiện tại lại thêm một Tô Mạt, Diệp Thiếu Dương thật sự có chút đau đầu, nghĩ tới nghĩ lui, quyết định vẫn là tìm Tiểu Cửu hỏi một phen, dù sao họ cùng tồn tại Thanh Minh Giới, có lẽ đối với tình huống của Tô Mạt có hiểu biết nhất định, hơn nữa tin tức Nữ Bạt cùng Hậu Khanh trở lại linh giới, cũng cần nói cho cô biết.

Diệp Thiếu Dương lập tức kích hoạt hồn ấn Tiểu Cửu, nhưng đợi thật lâu Tiểu Cửu cũng chưa tới, cuối cùng1nằm, mơ mơ hồ hồ ngủ, cũng bắt đầu nằm mơ rồi, còn là mộng xuân, kết quả bên người cảm thấy một đợt dị động, mở mắt, nhìn thấy một em gái mặc váy ngắn tất chân cao ngồi ở bên giường mình, trong phòng không có ánh sáng, cũng không thấy rõ mặt.

Không phải em gái áo vàng sao, sao đổi người rồi?

Diệp Thiếu Dương còn có chút mơ mơ hồ hồ, tiềm thức cảm thấy nhất định là nằm mơ, hơn nữa là trước đó giấc mộng xuân kia kéo dài, bằng không trong phòng mình sao có thể có thêm một mỹ nữ như vậy.

Đã là nằm mơ, vậy cũng không có sao rồi. Diệp Thiếu Dương ôm lấy eo cô, một bàn tay đặt ở trên đùi cô, xúc cảm cực kỳ mềm mại hơn nữa chân thật, hơn xa giấc mơ vừa rồi…

Quả nhiên, nữ tử cũng không phản kháng, chỉ là kiên trì một chút, đã bị hắn kéo5đến trong lòng.

Diệp Thiếu Dương ghé lên muốn hôn cô, nhìn thấy khuôn mặt của cô, nhất thời sửng sốt.

Tiểu Cửu? Ta sao có thể mơ thấy thân thiết với Tiểu Cửu?

Diệp Thiếu Dương chợt cảm thấy mình có chút hạ lưu, nhất thời dừng lại một bước hành động tiếp theo, nhắm mắt lại, nghĩ lung tung khuôn mặt mỹ nữ, hy vọng có thể mơ thấy mỹ nữ khác, cho dù mỹ nữ áo vàng lúc trước không nhìn thấy mặt kia cũng được.

… 

Tuy Tiểu Cửu với hắn mà nói là cực hạn dụ hoặc, hơn nữa cũng là nằm mơ, nhưng lý trí làm Diệp Thiếu Dương vẫn có chút không dám xuống tay.

“Ngươi làm gì?” Tiểu Cửu ghé vào ngực hắn, lặng lẽ hỏi.

“Ta…” Thanh âm sao lại chân thật như vậy?

Diệp Thiếu Dương mở mắt, nhìn chằm chằm cô, nhất thời có chút nghi hoặc, giấc mơ này cũng quá chân thật đi, chân thật có chút không thể tưởng tượng!

Diệp3Thiếu Dương liều mạng mộng xuân không làm được, dùng sức cắn đầu lưỡi một phát, đau đớn khiến hắn run lên, máu cũng chảy ra, kết quả tất cả đều chưa thay đổi…

Không phải nằm mơ!

Diệp Thiếu Dương nhất thời hóa đá, ký ức cũng từng chút một khôi phục, đuổi đi cơn buồn ngủ trong đầu, thì ra thật là Tiểu Cửu đến đây, mình trước khi ngủ từng triệu hồi cô, kết quả cô tới muộn!

Thật sự là xấu hổ vô cùng! Diệp Thiếu Dương vội vàng buông ra cái tay đặt ở phần eo cùng trên đùi cô, cả kinh nói: “Tiểu Cửu ngươi mau dậy!”

“Ngươi…” Tiểu Cửu có chút buồn bực sự biến hóa của hắn, ngượng ngùng nói: “Không phải mới rồi ngươi chủ động sao, sao lại…”

“Ta lầm rồi, ta tưởng nằm mơ, ngươi mau dậy!”

Tiểu Cửu vẫn đang ghé vào trên người hắn, cười nheo mắt, ghé vào tai hắn thổ khí như lan nói: “Hiện tại chính3là nằm mơ, không sao đâu.”

“Có sao đấy, cái kia, ngươi là môn nhân của ta, ta với ngươi không được!” Diệp Thiếu Dương thấy cô không dậy, đành phải đưa tay đi đẩy.

Tiểu Cửu cảm thấy chơi thế này rất vui, ngược lại ôm lấy cổ hắn không buông, “Chỉ bởi vì ta là môn nhân của ngươi, cho nên ta hầu hạ ngươi là phải làm mà, ngươi sợ cái gì.”

Nghe cô nói như vậy, Diệp Thiếu Dương trái lại không cảm thấy cô âm đãng cái gì, cô trước đó trường kỳ bị phong ấn, tư duy còn dừng lại ở niên đại cổ đại ba vợ bốn nàng hầu kia, hơn nữa thân là yêu tinh, cho rằng sau khi nhận chủ, hầu hạ chủ nhân là chuyện thiên kinh địa nghĩa, loại quan niệm này của cô, Diệp Thiếu Dương đã sớm biết, hơn nữa còn có một điểm: cô dù sao cũng là hồ ly tinh…

“Thật sự không được, à,5ngươi biết ta có bạn gái rồi…”

“Ta là thuộc về ngươi, cùng cô ấy có gì quan hệ, ta chỉ là yêu phó của ngươi, ta tuân thủ nghiêm ngặt quy củ, chỉ là muốn hầu hạ ngươi, cũng không có yêu cầu gì xa vời.”

Tiểu Cửu cười lên, “Hơn nữa hôm nay là ngươi chủ động, nói rõ ngươi cũng rất muốn, không bằng, ta dùng thuật hồ mị (dụ dỗ) đối với ngươi, như vậy ngươi liền không có gánh nặng tâm lý…”

Diệp Thiếu Dương vừa nghe hồ mị chi thuật, lập tức nghĩ đến tình huống một lần đó ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, vội vàng giãy dụa, ra vẻ tức giận nói: “Ngươi như vậy nữa, ta phải ra tay!”

“Được rồi, không đùa ngươi nữa.” Tiểu Cửu ngồi dậy, hướng Diệp Thiếu Dương phì cười không ngừng, hoàn toàn không có một chút uy nghi của yêu vương.

“Vừa rồi thực không trách ta, ta sau khi đến, thấy ngươi ngủ,4liền muốn ngồi ở đây chờ một lát, kết quả ngươi vừa tỉnh đã ôm ta…”

“Ặc, ta cũng nói coi là nằm mơ rồi, mấu chốt ta ôm ngươi ngươi cũng không phản kháng nha.”

“Ta vì sao phải phản kháng.” Tiểu Cửu vẻ mặt quyến rũ nhìn hắn.

“Được rồi, ta sai, mấu chốt là ngươi mặc một thân này… Ta nào ngờ được là ngươi!” Diệp Thiếu Dương xấu hổ nói, mình mỗi lần gặp mộng xuân, nữ chủ đều là không sai biệt lắm một thân trang phục này, sau đó dị thường chủ động, mình ỡm ờ…

Tiểu Cửu nói: “Ta đã nói với ngươi, ta thích mặc bộ quần áo ngươi tặng ta, ta tới tìm ngươi, tất nhiên mặc như vậy. Ta lúc trước chưa tới, là vì có một số việc chưa xử lý xong, bận xong liền tới đây. Ngươi tìm ta có việc?”

“Ừm ừm, là có chính sự tìm ngươi.” Diệp Thiếu Dương nhịn không được hướng trên chân đi tất đen của cô liếc một cái.

Tiểu Cửu phát hiện, mỉm cười, cởi giày cao gót, đem hai cái chân đều vươn đến trước mặt Diệp Thiếu Dương.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!