Chẳng qua trong khoảng thời gian này, tình hình của Thiếu chủ bọn họ đang nguy cấp, bà ta vẫn chưa có thời gian đi tìm Diệp Viễn.
Không ngờ hôm nay Diệp Viễn lại chủ động tự đưa tới cửa.
“Phải, đúng là lúc trước tôi đã từng giết mấy tên rác rưởi của Phệ Thiên Giáo!”, Diệp Viễn thản nhiên đáp.
“Đồ láo xược, muốn chết à!”
Bà lão nổi giận định ra tay dạy cho Diệp Viễn một bài học.
Nhưng Tang Thản Chi lại nhanh chóng ngăn cản bà ta, tò mò hỏi.
“Thánh nữ, bà biết người này à?”
“Đúng vậy, mấy ngày trước khi Thiếu chủ của chúng tôi dẫn Đại trưởng lão ngoại môn đi Giang Bắc, ông ấy đã bị tên khốn này giết chết, cuối cùng chỉ có Thiếu chủ thoát được thôi!”, bà lão căm phẫn trả lời.
“Gì cơ, cậu ta chính là người đã giết Đại trưởng lão ngoại môn của Phệ Thiên Giáo ư?”, Tang Thản Chi hơi khó tin nhìn Diệp Viễn.
Lão ta biết rõ, tuy Đại trưởng lão ngoại môn của Phệ Thiên Giáo chỉ mới có thực lực Thánh Giả đỉnh phong, cũng chẳng được tính là cao thủ ở vùng đất Lánh Đời.
Nhưng ở giới trần tục, đó chính là cao thủ đứng đầu kim tự tháp.
Huống hồ bản thân Phệ Thiên Giáo nắm giữ thuật luyện đan, chắc chắn Đại trưởng lão cũng có mang theo đan dược nâng cao cảnh giới theo bên mình.
Nếu có dùng đan dược, thực lực của Đại trưởng lão nhất định có thể đột phá đến cảnh giới Võ Vương.
Một cao thủ cảnh giới Võ Vương hoàn toàn có thể tung hoành ở giới trần tục.
Nhưng không ngờ ông ta lại bị một thanh niên trông còn trẻ măng như Diệp Viễn giết chết.
Tất nhiên, những năm qua Tang Thản Chi vẫn luôn ở trong vùng đất Lánh Đời của nhà họ Tang.
Lão ta không biết biệt danh Diệp Diệt Tiêu này hiện đang có ý nghĩa gì ở giới võ đạo.
Nếu như biết được truyền kỳ của Diệp Viễn ở giới võ đạo dạo gần đây, có lẽ lão ta sẽ không kinh ngạc như thế.
“Đúng vậy!”, bà lão lại căm phẫn gật đầu.
Bà ta vừa chuẩn bị ra tay.
Nhưng Tang Thản Chi lại tiếp tục ngăn cản bà ta.
Lão ta quay đầu nhìn sang Diệp Viễn hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!