Nguyện vọng nhiều năm của bố cô ta là có thể giúp người trong thôn phát đạt hơn, không ngờ hôm nay lại sắp thực hiện được rồi.
Lâm Tuyết lập tức gọi điện thoại cho bố cô ta, muốn nói tin tức tốt này với bố.
Điện thoại reo một lúc lâu mới có người nghe máy.
Nhưng trong điện thoại không vang lên giọng nói của Lâm Y Quốc, mà là một giọng nói vô cùng lạnh lẽo.
Không biết người đó nói gì khiến sắc mặt Lâm Tuyết hoàn tở trở nên tái mét.
Thấy sắc mặt Lâm Tuyết đột nhiên thay đổi, Thẩm Tư Phàm nhất thời căng thẳng hỏi.
“Sao thế Tiểu Tuyết?”
Lâm Tuyết sợ hãi trả lời: “Bố tôi xảy ra chuyện! Bố tôi bị người của Phạm Lợi Phong bắt đi rồi!”
Nghe thấy thế, sắc mặt Thẩm Tư Phàm nhất thời cũng thay đổi.
“Đi, chúng ta mau về thôi!”
Khoảng mười mấy phút sau, mọi người về đến nhà Lâm Tuyết.
Vừa xuống xe đã phát hiện nhà của Lâm Tuyết bị người khác đập phá một cách bạo lực.
Khắp nơi là một đống đổ nát, lộn xộn cả lên, mọi người cũng không tìm thấy Lâm Y Quốc và em trai Lâm Phi của Lâm Tuyết.
“Đi, đi đến căn biệt thự kia!”
Mọi người vội vàng lên xe đi tới biệt thự của Phạm Lợi Phong.
Cùng lúc đó.
Trong tầng hầm dưới biệt thự của Phạm Lợi Phong.
Lâm Y Quốc và Lâm Phi cả người đầy máu bị treo trên không trung, xung quanh có mấy tên côn đồ liên tục quất roi mây có gai lên người hai người.
Mỗi lần roi mây đánh xuống đều sẽ tạo thành mấy đường máu.
Lúc này hai người đã thoi thóp, trên người liên tục có máu chảy xuống, nhuộm đỏ cả sàn nhà trắng tinh.
Lúc này, cửa tầng hầm mở ra, Phạm Lợi Phong nịnh nọt đi vào cùng cậu cả nhà họ Sử là Sử Hạo Tường từng bị Tiểu Vũ dạy dỗ ở trạm tàu hoả trước đó.
Sau lưng Sử Hạo Tường còn có hai người áo đen, hai người này có khí chất hơn người, vừa nhìn đã biết không phải vệ sĩ bình thường.
Mấy người vừa đi vào, khi nhìn thấy khung cảnh máu me trong phòng ngầm, Sử Hạo Tường chê bai che mũi, bất mãn nói với Phạm Lợi Phong.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!