Mọi người vừa vào sân, nghe thấy trong một căn phòng truyền đến tiếng nói đầy tức giận.
“Không thể nào, tôi tuyệt đối không đồng ý!”
“Muốn bảo tôi bán đất hả, trừ khi tôi chết!”
Ngay sau đó lại truyền tới tiếng phụ nữ.
“Lão già kia, lần này không thể theo ông rồi, đừng quên, con trai và con gái ông đều ở trong tay tôi, bây giờ ông ngoan ngoãn ký tên cho tôi, tôi sẽ tha cho con trai và con gái của ông!”
“Nếu không, ông chờ nhặt xác của con cái ông đi!”
“Còn nữa, lão già kia, ông thật sự cho rằng tôi sẽ gả cho một tên ma ốm như ông sao, ha ha, nói thật cho ông biết, tôi và ông ở cùng nhau, thật ra chỉ vì đất nhà ông mà thôi!”
“Vương Yến Phi, tôi liều mạng với cô!”
Lập tức lại truyền đến tiếng huyên náo.
Ngay sau đó lại truyền đến tiếng đàn ông.
“Con mẹ nó, lão già kia, muốn liều mạng với chị tôi hả, ông đây giết chết ông trước!”
Lúc này, đám người Diệp Viễn cũng xông vào.
“Ầm!”
Một tiếng kêu vang lên, Tiểu Vũ thích trừng trị người khác đá bay tên đàn ông đầu trọc ra khỏi sân.
“Các người là ai!”
Vương Yến Phi nhìn thấy đám người Diệp Viễn, lập tức kinh hãi.
“Đánh người của tôi!”
Lúc này Tiểu Vũ cũng mặc kệ người này là ai, trực tiếp tung người lên nhảy lên, giáng một cái tát hung hãn vào mặt Vương Yến Phi.
“Nhóc con thối tha, xem tao xé rách mặt mày đây!”
Vương Yến Phi phẫn nộ, lập tức giống như một người phụ nữ đanh đá, giương nanh múa vuốt nhào về phía Tiểu Vũ.
Nhưng một người bình thường làm sao có thể khiến Tiểu Vũ bị thương.
“Bốp!”
Lại một tiếng giòn dã vang lên, bên mặt còn lại của Vương Yến Phi lại bị Tiểu Vũ nặng nề giáng xuống một cái tát.
Lúc này, hai bên mặt Vương Yến Phi hiện lên dấu bàn tay rõ ràng.
“A! Nhóc con thối tha, tao giết mày!”
“Bốp!”