Nhưng lúc này Diệp Viễn cũng không nói nhiều, bóng hình vụt đi, xuất hiện trước mặt ông lão áo đen, lại một quyền rất bình thường, tấn ông về phía ông ta.
“Tên nhóc này quá mạnh, mau ra tay đi!”
Ông lão áo đen đột nhiên quát lớn một tiếng, ông lão áo trắng từ nãy vẫn không hành động gì bất ngờ ra tay, đập một chưởng về phía sau lưng Diệp Viễn.
Nhưng Diệp Viễn cũng không thèm quan tâm đến ông lão áo trắng đánh lén, tung một chưởng đập về phía ông lão áo đen.
“Phụt!”
Một tiếng bức bối vang lên, một chưởng của ông lão áo trắng đập lên sau lưng Diệp Viễn trước một bước.
Khi bàn tay của ông lão áo trắng chạm đến sau lưng của Diệp Viễn, liền cảm thấy một luồng sức mạnh dội ngược lại vô cùng mạnh mẽ, men theo bàn tay kéo dài đến cả cánh tay.
Sức mạnh đáng sợ đó khiến lớp áo trên cánh tay ông ta trực tiếp nổ tung.
Ông lão áo trắng cũng kinh hãi, vội vàng thu lại bàn tay.
Nhưng cho dù ông ta thu lại bàn tay ngay lập tức, sức mạnh dội ngược lại cường mạnh đó vẫn khiến cánh tay của ông ta bị thương.
Cả cánh tay của ông ta tràn ngập một cảm giác tê liệt không thể diễn tả bằng lời.
Lúc này, trong ánh mắt ông lão áo trắng nhìn Diệp Viễn tràn đầy vẻ kiêng sợ.
Ông ta hiểu Diệp Viễn là cao thủ, lợi hại hơn hết tất cả đối thủ nào mà bọn họ từng gặp từ trước tới nay.
Nhìn thấy ông lão áo trắng không đánh Diệp Viễn bị thương được, vẻ mặt ông lão áo đen liền biến sắc.
“Toàn lực ra tay, giết chết hắn ta!”
Ông lão áo đen lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó nuốt một viên đan dược rồi vung tay.
Thanh trọng kiếm huyền thiết sau lưng liền xuất hiện trong tay ông ta.
Còn ông lão áo trắng cũng cầm thanh trọng kiếm trong tay.
Gần như cùng lúc, hai thanh trọng kiếm của hai người như hai đường sấm sét lóe lên sắc bén, một trước một sau tấn công Diệp Viễn.
“Hừ! Múa rìu qua mắt thợ!”
Diệp Viễn lạnh lùng hừ một tiếng, tấn công một quyền lên thanh trọng kiếm của ông lão áo đen.
“Keng!”
Lập tức vang lên âm thanh của kim loại đập vào nhau.
Ông lão chỉ cảm thấy cả thân kiếm truyền đến một luồng sức mạnh vô cùng khủng bố, sức mạnh cường mạnh này trực tiếp tấn công ông ta lùi lại mấy bước.
Cánh tay cầm trọng kiếm cũng run lên dữ dội.
“Rắc rắc!”