Đây đều là những sản phẩm lỗi được sản xuất ra trong quy trình sản xuất thông thường, sau khi đập vỡ thì có thể gia tăng nguyên vật liệu, tiến hành nung và sản xuất lại một lần nữa.
"Hạ Nhi phu nhân, nhiệt độ của bếp lò ở chỗ này vào mấy ngày trước không được kiểm soát tốt, làm ra những sản phẩm lỗi, ngài xem xem có được không?”
Lão Điền chỉ vào mấy giỏ châu Thủy Ngọc và hỏi. Quan Hạ Nhi ngồi xổm xuống nhặt một nắm lên, cẩn thận quan sát.
Những châu Thủy Ngọc này hẳn là do tai nạn trong quá trình sản xuất, là những hạt châu được hình thành từ chất lỏng thủy tỉnh nhỏ giọt hoặc dính vào miệng lò, hầu hết cũng không phải là hình trụ tiêu chuẩn, mà là có hình dạng giọt nước, tỉ lệ cũng rất kém, độ trong suốt và độ tinh khiết cũng không cao.
"Ta cảm thấy có thể, nhưng được hay không thì phải mang về hỏi đương gia một chút mới được."
Quan Hạ Nhi ném những châu Thủy Ngọc trong tay vào trong giỏ: "Điền thúc, làm phiền thúc hãy sắp xếp người mang hai giỏ hạt châu này đến xe ngựa của ta, nếu đương gia nói không được thì ta sẽ bảo người đưa nó qua đây."
"Được,' Lão Điền gật đầu nói: "Nếu tiên sinh cảm thấy không ổn, thì ta sẽ sắp xếp người làm một mẻ mới theo yêu cầu của ngài ấy."
"Được, Quan Hạ Nhi gật đầu, cùng A Liên rời khỏi xưởng thủy tinh. Về đến nhà, trong sân đã không còn ai.
Quan Hạ Nhi hỏi nhân viên hộ tống canh giữ ở cửa, Cửu công chúa đã quay về ngự thư phòng, Kim Phi và Nhuận Nương bước vào phòng tắm.
Quan Hạ Nhi biết, Kim Phi chắc là đi tắm, có Nhuận Nương giúp chà lưng, nên cô không vào giúp vui nữa, bảo nhân viên hộ tống đưa những châu Thủy Ngọc trên xe ngựa xuống, đặt chúng trên mặt đất và bắt đầu chọn lựa.
Dù sao những châu Thủy Ngọc này là dùng để lừa gạt những kẻ có tiền ở nước K và Nước B, không dễ đối phó, nếu đối phương không mua thì sẽ làm chậm trễ kế hoạch của Kim Phi.
Dù sao Quan Hạ Nhi cũng nhàn rỗi, cô ném một số những châu Thủy Ngọc không đành lòng nhìn thẳng kia xuống, chọn ra những sản phẩm có chất lượng tương đương, đặc biệt bỏ vào một cái chậu nhỏ.
Khi cô sắp chọn ra được giỏ đầu tiên, Kim Phi và Nhuận Nương cuối cùng cũng đi ra.
Nhìn thấy Quan Hạ Nhi ở trong sân, hai má vốn dĩ hơi ửng đỏ của Nhuận Nương đột nhiên đỏ bừng: "Hạ Nhi tỷ tỷ, tỷ về khi nào vậy?”