“Đôi được thêu xong ngày hôm qua là để cho Đại Nữu, còn đôi này của Nhị Nữu”.
Quan Hạ Nhi cười trả lời. “Cảm ơn tỷ tỷ”.
Cửu công chúa cũng mỉm cười.
“Đều là người một nhà với nhau cả, cảm ơn cái gì, quá xa lạ rồi!"
“Đúng nhỉ, chúng ta đều là người một nhà mà”
Ánh nhìn của Cửu công chúa trở nên dịu dàng hơn một chút.
Trong hoàng cung chỉ có tranh giành đấu đá, làm gì có tình cảm gì nên từ nhỏ tính cách của cô ấy đã lạnh nhạt, không dám dễ dàng tin tưởng bất cứ ai mà chỉ tin chính bản thân mình.
Sau khi đến được làng Tây Hà, Cửu công chúa mới dần dà cảm nhận được cảm giác của một mái nhà.
Quan Hạ Nhi thực sự coi cô ấy như một thành viên trong gia đình mà đối đãi.
“Vũ Dương muội nhanh nhanh chóng chóng bận việc của muội đi, hoàn thành xong sớm rồi mau nghỉ ngơi nhé.”
Quan Hạ Nhi thấy đứa bé không còn khóc nữa, cô cầm giày lên chuẩn bị ra về.
“Tỷ tỷ, Châu Nhi đã hầm canh rồi, đang đun trên bếp, đúng lúc muội cũng đang đói, tỷ tỷ ở lại ăn một ít với ta rồi đi nhé?” Cửu công chúa giữ cô lại.
Trái tim người đều làm bằng thịt, Quan Hạ Nhi thật lòng quan tâm Cửu công chúa, cô ấy cũng sẽ biết quan tâm Quan Hạ Nhi.
Phải biết rằng trước khi gả cho Kim Phi cô ấy đã chịu đựng bao nhiêu khổ cực. Sau khi Quan Hạ Nhi đến, Cửu công chúa đã yêu cầu đầu bếp chuyên biệt mà Khánh phi dẫn ra từ trong cung trước đó làm ra một thực đơn riêng cho Quan Hạ Nhi, để đầu bếp nấu canh bồi bổ cơ thể cô.
“Nghe muội nói vậy, ta quả thật cũng hơi đói.”
Quan Hạ Nhi xoa cái bụng, không ngần ngại ngồi xuống bên cạnh bàn làm việc của Cửu công chúa.
Châu Nhi ngay lập tức đưa mắt ra hiệu với thị nữ, để bọn họ qua đó phục vụ.
“Đôi tay này của tỷ tỷ thật khéo, đóa hoa này thêu thực sự vô cùng đẹp mắt”
Cửu công chúa ngồi bên cạnh Quan Hạ Nhi, cùng cô ngắm nhìn đôi giày nhỏ mà cô đã thêu.
“Ta cũng chẳng biết cái gì khác, Vũ Dương, muội đừng chê cười.”
Quan Hạ Nhi đỏ mặt xua tay.
Dù cho đã sinh em bé, Quan Hạ Nhi đôi khi vẫn rất hay thẹn thùng.
Tâm trạng của Cửu công chúa hôm nay khá tốt, thấy vậy không khỏi muốn chọc ghẹo cô.
Nhưng cô ấy còn chưa kịp nói câu nào, Châu Nhi đã nhanh chóng bước vào.
Cửu công chúa thấy cô ấy tay không đi vào, liền hỏi: “Canh đâu?”
Châu Nhi nhìn Quan Hạ Nhi một cái, đáp rắng: “Bẩm điện hạ, Tiểu Ngọc đến rồi”
Cửu công chúa nghe vậy, nụ cười trên khuôn mặt dần dần biến mất, trở nên nghiêm nghị như trước.
Tiểu Ngọc rất hiếm khi nào đến tìm Cửu công chúa vào. đêm, mỗi lần đến thì đều bởi có việc cực kỳ quan trọng.
Cửu công chúa theo bản năng nghĩ đến Kim Phi và kênh Hoàng Đồng.
Đây là vấn đề lớn nhất hiện nay ở Xuyên Thục.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!