Nghe nói trong làng gửi thư tới, đột nhiên tim Kim Phi đập thình thịch hỏi: “Trong làng xảy ra chuyện gì?”
“Không có,' Hầu Tử vội läc đầu: “Chỉ là Bệ hạ hơi lo lắng tình hình bên này của chúng ta nên bảo Tiểu Ngọc viết thư hỏi chút thôi."
Bây giờ phi thuyền không dùng được, bồ câu đưa thư cũng bị chim ưng của người Đảng Hạng chặn lại thế nên việc liên lạc quay trở lại thời ky binh đưa tin, số lần truyền tin cũng theo đó mà giảm mạnh.
Để tránh cho Cửu công chúa lo lăng, Kim Phi mãi cũng không cho người gửi báo cáo chiến sự về làng Tây Hà nên cô ấy không biết tình hình đám người Kim Phi thế nào.
Bây giờ đã đến kênh Hoàng Đồng suôn sẻ, coi như tạm thời đã được an toàn cũng nên báo bình an về nhà.
Kim Phi suy nghĩ một chút, nói: “Để Lương huynh cho. người viết báo cáo chiến sự gửi về đi.”
“Dạ!” Hầu Tử nhảy khỏi tảng đá men theo đường mòn đi xuống núi.
“Đường bằng phẳng thì không đi cứ thích lựa chỗ lồi lõm mà đi!” Kim Phi nhìn bóng dáng Hầu Tử nói.
"Nếu không thì đã không gọi là Hầu Tử rồi?" Tả Phi Phi cũng cười nói: "Chỉ có sai tên chứ biệt danh thì không sai được!"
Nói là đường mòn nhưng thật ra chỉ là một đống đá loạn xạ, Hầu Tử nhảy nhót trên đó vòng qua một tảng khổng lồ đã biến mất dạng.
Nhưng sự xuất hiện của anh ta cũng thành công phá vỡ không gian ngượng nghịu giữa Kim Phi và Tả Phi Phi.
Hai người vừa cười vừa nói đi xuống đồi, đến một cái hồ nước ở thung lũng phía nam kênh Hoàng Đồng.
Trước đây nơi này là khu vực khai thác mỏ chính, sau khi thợ mỏ rời đi thì bị bọn thổ phỉ chiếm đóng trở thành hang ổ.
Sau đó Đảng Hạng lại thường xuyên đến đây tập kích quấy rối, bọn thổ phỉ cũng không sống nổi nữa nên nơi đây đã trở thành đất hoang.
Tuy nhiên, những ngôi nhà băng đá mà thợ mỏ và bọn thổ phỉ để lại đây vẫn còn đó, quan trọng nhất là trong thung lũng còn có mấy hồ nước lớn nhỏ khác nhau.
Đây là cái hố được hình thành do khai thác ngoài trời, đến mùa hè mưa nhiều nước sẽ đọng lại trong hố, năm dài tháng rộng qua đi đã hình thành hồ nước.
Có lẽ nhờ những khoáng chất nên mấy hồ nước này đều có màu xanh lam trong đến thấy đáy, nhìn từ trên đỉnh núi xuống giống như những viên ngọc quý đính trên hoang mạc.
Thực ra ở biên giới có rất nhiều địa điểm thích hợp để phòng thủ, nhưng chính vì những hồ nước này mà Kim Phi mới chọn đóng quân ở đây.
Tây Bắc có rất nhiều hoang mạc tìm được nơi có nước cũng không dễ dàng, những hồ nước này khá lớn cũng đủ cung cấp nước uống hàng ngày cho quân Thục.
Điều khiến Kim Phi ngạc nhiên hơn nữa là lúc đầu y cứ nghĩ rằng nước trong hồ này phải lọc mới uống được, ai ngờ người hướng dẫn lại nói răng nước trong mấy hồ nước này có thể uống trực tiếp.
Hơn nữa, năm đó thổ phỉ còn dùng nơi này làm hang ổ của chúng và thậm chí còn thả cá con vào đó.
Kim Phi nghe thấy chuyện này, nên cứ thường chạy đến bên cạnh hồ nước để xem xét, đúng là trong hồ có khá nhiều cá.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!