“Được!" Kim Phi gật đầu.
Có một số trường hợp đội hộ tống bị phục kích trong quá trình vận chuyển, nỏ hạng nặng di động và máy bắn đá cũng bị địch cướp.
Đi dưới lá cờ chỉ huy trong bộ áo giáp được thiết kế riêng sẽ khiến y trở thành mục tiêu sống. Nếu kẻ thù ẩn nấp trong bóng tối băn một mũi tên thì hối hận đã quá muộn.
Mặc dù Kim Phi rất tự tin, nhưng y sẽ không thật sự đùa giỡn với tính mạng của bản thân.
Sáng hôm sau, khi họ lại lên đường, Kim Phi và đội cận vệ cũng đã thay trang phục tương tự như tiểu đoàn Thiết Hổ và hòa vào đoàn người của tiểu đoàn Thiết Hổ.
Tuy nhiên, bên dưới lớp áo ngoài, Kim Phi mặc một lớp áo giáp được chế tạo đặc biệt và chiếc mũ sắt cũng được thiết kế riêng. Miễn là y không trúng mũi tên từ nỏ nặng hoặc một hòn đá khổng lồ thì sẽ không có vấn đề gì lớn cả.
Con đường chính từ Xuyên Thục đến Hi Châu thường không đông đúc. Biết Hi Châu sắp khai chiến, ngay cả thương nhân cũng không dám ra ngoài. Trong tình huống như vậy, gián điệp Đảng Hạng cũng không thể giả làm lữ khách bình thường mà phải cải trang dọc ven đường.
Trân Phượng Chí phái tất cả trinh sát của tiểu đoàn Thiết Hổ, trong vòng bán kính ba dặm, cả vùng đều nằm dưới sự giám sát tuyệt đối của các trinh sát, mấy ngày tiếp theo, không ngừng có gián điệp bị các trinh sát phát hiện.
Nhưng những gián điệp này thông minh hơn nhiều so với những người bị bắt lúc đầu, khi lựa chọn nơi ẩn nấp đều đã tính đến cách rút lui, một khi bị phát hiện cũng không ngần ngại chạy trốn, nếu phát hiện ra không thể trốn thoát, họ trực tiếp chọn cách tự sát.
Vì vậy, mặc dù các trinh sát phát hiện ra nhiều gián điệp nhưng cũng chẳng thể bắt sống được tên nào cả.
Từ thông tin do gián điệp bị bắt thú nhận, Kim Phi có thể dễ dàng suy ra ý định của Lý Lăng Duệ.
Đoán được Lý Lăng Duệ có lẽ sẽ không phát động công kích trước khi y tới, Kim Phi cũng không vội nữa. Y quyết định dùng mình làm mồi nhử, mỗi ngày đi dạo vòng quanh và cố gắng dụ các gián điệp Đảng Hạng lộ diện.
Lòng người phụ trách tình báo của Lý Lăng Duệ cũng đau như cắt suốt mấy ngày qua.
Gã không biết đã tốn bao nhiêu công sức để cài cắm gián điệp ở Đại Khang, bây giờ số lượng gián điệp lại đang giảm dần mỗi ngày.
Sau khi nhẫn nhịn được vài ngày, người phụ trách tình báo không thể chịu đựng được nữa, cho nên chỉ có thể nhân cơ hội báo cáo hành trình của Kim Phi và nói cho Lý Lăng Duệ biết tình hình.
Lý Lăng Duệ cũng biết gián điệp nằm vùng không dễ dàng, cho nên cuối cùng cũng mủi lòng, không còn ép buộc gián điệp liều mạng nữa.
Điều này làm cho người phụ trách tình báo nhẹ nhõm, nhanh chóng truyền lệnh xuống cấp dưới cùng ngày hôm đó.
Các gián điệp đang theo dõi Kim Phi rất khổ sở, sau khi nhận được lệnh đã tức tốc tăng khoảng cách giám sát.
Tuy nhiên, Trần Phượng Chí vẫn không dám lơ là, ra lệnh cho các trinh sát tiếp tục duy trì trạng thái cảnh giác cao nhất, quân chủ lực tiếp tục tiến lên với tốc độ chậm rãi như trước. Buổi tối, họ bắt đầu dựng trại, không đợi mặt trời lặn.
Lý Lăng Duệ không phải kẻ ngốc, Kim Phi có thể đoán được suy nghĩ của hắn, hắn cũng có thể đoán được ý đồ của Kim Phi.
"Xem ra Kim Phi đã đoán được ta đang chờ hắn tới." Lý Lăng Duệ chế nhạo: "Ngươi có thể phái người mai phục hắn không?”
"Theo tình báo, 1000 người bảo vệ Kim Phi lần này đều là tinh nhuệ của tinh nhuệ, nếu muốn giết bọn họ, e rằng cần ít nhất ba ngàn ky binh."
Vẻ mặt người phụ trách tình báo đẩy khổ sở: "Bây giờ khắp nơi quanh biên giới đều có trinh sát do Trương Lương phái tới, phái đi ba ngàn người sẽ gây ra động tĩnh rất lớn, không thể lặng lẽ lẻn vào Đại Khang được."
Lẻn vào còn chưa chắc được, huống gì là phục kích.
Chỉ sợ ngay sau khi Đảng Hạng vừa phái người ra ngoài, bên phía Kim Phi đã nhận được tin tức, đến lúc đó sẽ không biết là ai sẽ phục kích ai.
"Cho dù không thể phục kích, cũng không thể để cho Kim Phi cảm thấy hắn đã ăn chắc ta!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!