Lúc này Thiết Chùy mới vén rèm cửa lều lên, ra hiệu cho. công chúa Lộ Khiết đi vào.
Công chúa Lộ Khiết lúc này đã điều chỉnh xong cảm xúc của mình, cởi khăn che mặt xuống, đi vào lều.
Cô ta cứ tưởng trong lầu chỉ có một mình Kim Phi, kết quả là sau khi tiến vào mới phát hiện, bên trong có một đám người đang ngồi.
Nhưng chỉ nhìn qua một lượt, công chúa Lộ Khiết đã xác. nhận được thân phận của Kim Phi.
Bởi vì cả phòng chỉ có Kim Phi và Lưu Thiết là hai nam nhân trẻ tuổi, mà Lưu Thiết râu ria xồm xoàm, còn mặc áo. giáp từ trên xuống dưới, không hề phù hợp với hình tượng Kim Phi trong lời đồn.
Trừ Lưu Thiết ra, câu trả lời cũng chỉ còn lại một. "Lộ Khiết kính chào Kim tiên sinh!" Công chúa Lộ Khiết cúi nửa người về phía Kim Phi, thi lễ.
Không thể không nói, cô nương ở Thảo Nguyên đúng là có gan lớn, hành lễ xong, công chúa Lộ Khiết đã tò mò nhìn chăm chằm Kim Phi mà quan sát.
Cô ta đang quan sát Kim Phi, người trong lều cũng đang quan sát cô ta.
Tất cả mọi người, kể cả Tả Phi Phi và Khánh Mộ Lam, đều không thể không thừa nhận, công chúa Lộ Khiết cực kì xinh đẹp.
Da không ngăm đen thô ráp giống dân du mục, mà lại thanh tú và trắng trẻo như những cô nương ở Giang Nam, mặt mũi cũng vô cùng xinh xắn, đôi mắt to long lanh giống như biết nói, cực kì linh động.
Có thể vì thường xuyên phải vận động, công chúa Lộ Khiết cao hơn các cô nương bình thường một chút, khoảng hơn một mét bảy, cao ngang Kim Phi.
Mặc dù cô ta đang mặc một chiếc áo choàng lớn, nhưng từ đôi giày cưỡi ngựa dài trên chân cô ta có thể đoán ra, dáng người của Lộ Khiết chắc chắn cũng không đến nỗi nào.
Không hổ được dân du mục gọi là viên ngọc sáng trên thảo nguyên, công chúa Lộ Khiết rất xứng với danh xưng này.
Hai bên quan sát lẫn nhau một lúc, Kim Phi vẫn là người đầu tiên phá vỡ sự yên lặng, giơ tay lên ra hiệu cho công chúa Lộ Khiết đứng dậy.
Công chúa Lộ Khiết vừa đứng dậy, vừa không chút ngượng ngùng mà khen: "Tiên sinh quả nhiên đúng như lời đồn, tuổi trẻ tài cao, khí phách hiên ngang!"
Nếu như những cô nương khác khen ngay mặt mình như vậy, Kim Phi có thể sẽ phấn khích, nhưng đối mặt với công chúa phe địch, trong lòng Kim Phi không có chút phấn khích nào, ngược lại còn khá cảnh giác.
Y hỏi thẳng vào vấn đề: "Công chúa Lộ Khiết, nói thẳng đi, đến tìm ta có chuyện gì."
"Tiên sinh thật dễ nói chuyện!"
Công chúa Lộ Khiết lại khen Kim Phi một câu, nói thẳng: "Bổn cung muốn biết đại vương có phải vẫn còn sống không?”
Kim Phi không trả lời, mà hỏi ngược lại: "Còn sống thì sao? Đã chết thì sao?"
Công chúa Lộ Khiết trước khi tới đã chuẩn bị sẵn tinh thần để bị chỉ trích, bây giờ đã điều chỉnh lại cảm xúc, cũng không tức giận với câu trả lời của Kim Phi, mà nghiêm túc trả lời: "Nếu như đại vương còn sống, bổn cung muốn chuộc hẳn vềt"
"Không thể!" Kim Phi không chút do dự từ chối.
"Tiên sinh không phiền thì nghe thử điều kiện của bổn cung trước đã,' công chúa Lộ Khiết nói: "Bổn cung băng lòng đưa ra ba ngàn con ngựa chiến tốt và mười ngàn con dê, để chuộc đại vương của bọn ta về..."
Lời còn chưa nói hết đã bị Lưu Thiết cắt ngang: "Ba ngàn con ngựa mười ngàn con dê, cô đang bố thí cho ăn xin đấy à”
Phải biết rằng lúc trước Kim Phi đánh Đảng Hạng, lúc đòi ngựa chiến đều bắt đầu từ con số hàng chục ngàn, dê bò thì càng không phải bàn.
Đảng Hạng mặc dù vẫn chưa trả đủ hết, nhưng cũng không dám từ chối, chỉ phái người thương lượng với Kim Phi, chia thành mấy năm để trả góp.
Lý do lần này Đảng Hạng đưa quân đến biên giới, cũng có liên quan rất nhiều đến việc không có cách nào gánh vác khoản bồi thường chiến tranh khổng lồ như vậy.
Công chúa Lộ Khiết chỉ bỏ ra ba ngàn ngựa chiến và mười ngàn con dê đã muốn chuộc vua về, Lưu Thiết thật sự rất coi thường.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
"Vị tráng sĩ này, hai năm gần đây trên thảo nguyên nếu không gặp phải nạn rét thì cũng gặp hạn hán, rất nhiều nguồn nước vốn đã chảy hơn trăm năm, hai năm nay cũng ngừng chảy rồi, từng vùng đồng cỏ lớn đã bị chết khô, dê bò của bọn †a vào mùa hè không tìm được nguồn nước, mùa thu cũng không nuôi cho tốt được, dê bò trong rất nhiều bộ lạc cũng không sống sót nổi qua mùa đông."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!