Chương 43:
Nguyễn Hoàng Phúc cầm cái cúc áo, hiển nhiên là anh đã nhận ra nó: “Sao trong tay quản gia lại có cái cúc áo này?”
“Lúc ông ta dọn dẹp biệt thự thì thấy.” Ông Nguyễn ngồi một bên, oán hận trừng Trần Hà Thu, hận không thể khiến cô lòi đuôi: “Ông vốn tưởng là Trần Hà Thu giữ cúc áo cơ đấy…”
“Không phải, đây vốn là cúc áo của chị cả.” Trần Linh Nhi vội vàng nói. “Chị cả từng cho cháu xem, chỉ là sau đó không tìm thấy nữa, ra là do Trần Hà Thu trộm rồi giấu đi. Trần Hà Thu à… chị cả đối xử với em rất tốt cơ mà… em trộm cúc áo thì cũng thôi đi, lại còn muốn giết người diệt khẩu, tìm người chà đạp chị cả… lương tâm em không thấy đau sao?
Ông Nguyễn cuối cùng chốt lại một cách dứt khoát: “Ly hôn! Ngay! Ngay lập tức! Nhà họ Nguyễn chúng ta không thể có người cháu dâu tâm địa độc ác như cô!”
“Ông nội, chú ý sức khỏe, việc sau đó hãy để cháu giải quyết, cháu bảo Tiểu Chu đưa ông về trước.” Nguyễn Hoàng Phúc vẫy tay gọi trợ lý Chu đến, đưa ông Nguyễn rời phòng bệnh.
Lúc trở lại, Trần Hà Thu vẫn duy trì tư thế ngồi chồm hổm trên mặt đất, hai tay ôm lấy đầu gối, tấm lưng nhỏ gầy mà yếu đuối run rẩy kịch liệt.
Cô ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe, dứt khoát được ăn cả ngã về không: “Nguyễn Hoàng Phúc, dù anh có tin hay không thì em cũng không giết quản gia!”
“Không quan trọng.” Nguyễn Hoàng Phúc từ trên cao nhìn xuống cô. “Sự tình hôm nay đã như vậy rồi thì chắc là lễ mừng thọ của ông nội cô không cần phải đi nữa, dịp kỷ niệm kết hôn thì không cần thiết lắm, hôn nhân của chúng ta vốn dĩ chỉ là một trò hề, mau chóng chấm dứt đi thôi.”
Cả nhà tải app truyệnhola đọc nhiều nhé! Lúc này, Trần Hà Thu lại không điên cuồng chống đối.
Từ lúc Trần Linh Nhi lấy ra chiếc cúc áo, rồi từ việc quản gia ngã xuống một cách ngoài ý muốn, cô đã biết rõ mình sẽ lâm vào cảnh không còn lối về.
“Tôi chỉ có một yêu cầu.”
Nguyễn Hoàng Phúc nhíu mày: “Đừng có khiêu chiến sự kiên nhẫn của tôi.”
Trần Hà Thu đứng lên, cô bi ai phát hiện dù mình có đứng đây thì cũng vẫn chỉ có thể ngước nhìn Nguyễn Hoàng Phúc. Cô và Nguyễn Hoàng Phúc ngay từ đầu đã không cùng đẳng cấp, cô từ ngưỡng mộ anh, rồi cuối cùng là yêu, đều do ngưỡng mộ anh, chưa bao giờ thay đổi.
Nhìn lại khoảng thời gian dài ấy, mỏi cổ rồi,mắt lại cay, cũng nên buông tay thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!