Chương 233:
“Á! Anh Hoàng Phúc cứu em!”
Tiếng thét của Trần Linh Nhi vang ngay bên tai, thế nhưng Nguyễn Hoàng Phúc lại chạy thẳng về phía Trần Hà Thu. Giờ đây, trong tâm trí anh chỉ có mỗi bóng hình Trần Hà Thu, không bận tâm được điều gì khác nữa…
“Ầm!”
Vật nặng rơi xuống đất, tiếng da thịt va đập xuống mặt đất nghe mà da đầu tê dại.
Khi dây thừng rơi xuống, Trần Hà Thu đã thả lỏng người, nhắm mắt lại, nhưng không ngờ cảm giác đau đớn lại không đến như trong dự đoán. Cô đã rơi vào một lồng ngực ấm áp.
Nguyễn Hoàng Phúc ôm Trần Hà Thu lăn một vòng trên đất để giảm xóc, lật đật bò dậy ôm cô vào lòng, khẩn trương kiểm tra người cô: “Em có sao không? Có bị thương chỗ nào không?”
Lê Anh Huy cũng chạy tới, nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước, nhìn Nguyễn Hoàng Phúc đã đón lấy Trần Hà Thu ở cách đó không xa, anh ta dừng bước lại.
Nằm trong lòng Nguyễn Hoàng Phúc, Trần Hà Thu hơi nhúc nhích cánh tay, vết dây thừng rướm máu khiến người ta nhìn mà giật mình trên cổ tay cô đâm vào mắt Nguyễn Hoàng Phúc đau xót.
Khi đã thấy rõ người đang ôm mình, đôi mắt Trần Hà Thu nháy mắt trở nên ướt át: “Sao anh lại… Không phải anh không yêu em sao? Anh cứu em làm gì chứ?!”
“Trần Hà Thu, anh xin lỗi, là anh không tốt.” Nguyễn Hoàng Phúc ôm cô vào lòng thật chặt, không ngừng hôn lên nước mắt của cô: “Đều là lỗi của anh, anh có lỗi với em, em đừng khóc…”
Trần Hà Thu giãy giụa muốn thoát khỏi lồng ngực anh, tựa như một con thú bị thương: “Thả em ra!”
“Anh không thả!” Anh cắn răng, hai mắt đỏ bừng: “Kể từ giờ phút này, anh sẽ không buông tay em ra nữa!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!