Chương 207:
Giọng nói của Linh Nhi rõ mồn một truyền tới từ máy tính bảng
“Lần trước cô nói, phía sau “cài áo Tương Tư” có khắc chữ?”
“Nói cho tôi biết, đó là chữ gì?”
“Nói cho tôi phía sau “cài áo Tương Tư” viết chữ gì, tôi sẽ nói là tự tôi ngã, nếu không thì…”
Máy tính bảng từ trong tay rơi xuống.
Hóa ra sự thật là như vậy.
Ngay lập tức, Nguyễn Hoàng Phúc cau mày, tại sao Trần Linh Nhi lại đem đứa trẻ ra để tra vấn Hà Thu, ký tự đằng sau “cài áo Tương Tư” là chữ gì?
Ký tự khắc đó, là của ông Nguyễn năm đó hứa với bà Nguyễn: sống chết có nhau
Mời bậc thầy điêu khắc, mất một tháng mới có thể khắc xong, nếu không phải hằng ngày đặt “Cài áo Tương Tư” vào lòng bàn tay thì không thể phát hiện được dòng chữ đó.
Anh mơ hồ nhớ ra, khi đó đưa “Cài áo Tương Tư” ra ngoài, chỉ nói với một mình An Như
Nhưng anh đã từng thử nói , An Như cũng không biết sự tồn tại của dòng chữ đó.
Vậy tại sao Hà Thu lại biết?
Lẽ nào….
Trong tim dường như có một tảng đá lớn đè nặng
Nguyễn Hoàng Phúc có chút run rẩy nói: “Đi tìm Hà Thu, lập tức!””
Bước ra khỏi cổng bệnh viện, gió lạnh thổi tạt lên mặt, Hà Thu mới cảm thấy tâm trạng cứ mãi đè nén trong lòng thoải mái hơn phần nào.
Tạm biệt Hoàng Thúy Vân, một mình Hà Thu đi trên đường, trong vô thức lại đi đến nhà họ Trần.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!