Sau đó, Nghê Uyển Sính vẫn như cũ không có trả lời vấn đề của nàng, chỉ là lại lần nữa cúi người tiếp tục hôn nàng, lúc này đây Nghê Uyển Sính trả thù mà tăng thêm sức lực, không có cho Ngu Sanh cơ hội phản kháng.
Ngu Sanh cảm thấy chính mình thật là điên rồi, nếu không nàng như thế nào sẽ nhắm mắt lại, ôm lấy nàng cùng nhau trầm luân chứ!
Quản nó là quy tắc ngầm hay là trả thù gì đó, nàng không nghĩ giấu giếm cảm thụ chân thật của chính mình, nàng không thể không thừa nhận lại một lần gặp gỡ Nghê Uyển Sính trong nháy mắt kia, khi ngửi được mùi hương quen thuộc trên người nàng, nàng liền biết, lần này chính mình chạy trời không khỏi nắng.
Ngu Sanh là một người thích lãng mạn.
Một đêm nọ mưa to bàng bạc, chán đến chết, bọn tỷ muội trong ký túc xá nói muốn chơi một cái trò chơi, từng người đi tán tỉnh một người mình thích, tại buổi tối mưa to này, ai tán được người kia có thể tới trường học người đó thắng.
Ngu Sanh cảm thấy thực ấu trĩ cũng không muốn tham dự, nhưng lại nhịn không được muốn biết mình ở trong lòng của Nghê Uyển Sính rốt cuộc có bao nhiêu quan trọng.
Vì thế nàng cũng gửi một tin nhắn cho Nghê Uyển Sính nói chính mình giờ này khắc này rất muốn nàng, đặc biệt vô cùng muốn.
Đừng nhìn Nghê Uyển Sính là một nữ sinh lớn lên thực xinh đẹp, nhưng ngày thường tính cách thanh lãnh cũng không có quá nhiều bạn bè, hơn nữa nàng thật là một kẻ ngốc nghếch một khi đã thích một người liền sẽ đem toàn bộ cho đối phương.
Nhưng đồng thời, Ngu Sanh nhiều lần oán giận nàng khó hiểu phong tình.
Khi Nghê Uyển Sính gửi cho nàng dòng chữ “Mau ngủ”, Ngu Sanh chưa từ bỏ ý định, như cũ tán tỉnh nàng: Mưa to, ngủ không được, tớ nhớ cậu, đặc biệt đặc biệt nhớ cậu, rất muốn tại đêm mưa này ôm cậu ngủ, hơn nữa, tớ cảm thấy chúng ta rất có duyên phận, lần đầu tiên gặp mặt cũng là đang mưa.
Đây là tin nhắn WeChat dài hiếm hoi của Ngu Sanh, Nghê Uyển Sính trả lời: Thật sự muốn ôm sao?
Ngu Sanh tiếp tục tán tỉnh nàng: Đúng vậy, siêu cấp siêu cấp muốn ôm.
Trong ký túc xá, bọn tỷ muội đợi đã lâu cũng chưa chờ được tin tức của người mình thích kia tới trường học gặp mặt, những nam sinh đó không phải không đâp lại WeChat thì cũng chính là nói đã trễ thế này ký túc xá đều khóa cửa, tóm lại một đám lý do đều hoang đường đến thái quá.
Bọn tỷ muội đều mắng to những nam sinh thối đó ngày thường một bộ dạng thâm tình chân thành, kết quả là, một hồi mưa to là có thể đủ kiểm nghiệm ra tới bọn họ thiệt tình hay không.
Ngu Sanh cũng đi theo nghĩ rằng yêu thích của Nghê Uyển Sính đối với mình cũng chỉ là như thế.
Đại khái qua 40 phút, ngay khi mọi người chuẩn bị buồn ngủ, Ngu Sanh nhận được điện thoại của Nghê Uyển Sính: “Xuống dưới.”
Ngu Sanh không phản ứng lại đây.
“Xuống lầu, không phải nói muốn ôm người ta ngủ sao?”
Ngu Sanh cũng không biết nên nói cái gì cho tốt, có chút đỏ mặt, tim ‘ phanh phanh phanh ’ loạn nhảy.
Bên ngoài mưa to bàng bạc, xốc lên bức màn sau chỉ cảm thấy sương mù mênh mông một mảnh, cái gì cũng xem không rõ.
Ngu Sanh vội vàng phủ thêm một kiện quần áo chạy xuống lầu, Nghê Uyển Sính thật sự ở nơi đó, cả người đều ướt đẫm.
“Được rồi, hiện tại nhìn cũng nhìn rồi, ôm cũng ôm rồi, trở về ngoan ngoãn ngủ đi?” Nghê Uyển Sính cách cửa sắt duỗi tay ôm nàng một chút, có thể là sợ làm ướt quần áo của nàng, thực mau liền buông ra.
Ngu Sanh bỗng nhiên liền cảm động đến rối tinh rối mù.
Tuy rằng các nàng quen nhau mới không bao lâu, tuy rằng nàng vẫn luôn nói Nghê Uyển Sính không hiểu lãng mạn, khó hiểu phong tình, chính là lần này Nghê Uyển Sính lại làm ra một việc lãng mạn nhất.
Nàng cùng Nghê Uyển Sính ở bên nhau hai mươi mấy ngày này so với quá khứ tất cả mọi ngày trong hai mươi mấy năm đều phải vui sướng hơn.
Nghê Uyển Sính có lẽ thật sự không hiểu lãng mạn, có lẽ thật sự không có quá nhiều tiền, có lẽ nàng bằng cấp cũng không phải rất cao, chính là vậy thì thế nào?
Nàng là cái dạng sủng Ngu Sanh, yêu Ngu Sanh, vậy là đủ rồi.
Đầu óc nóng lên, Ngu Sanh liền chạy về ký túc xá cầm ví tiền cùng kính sát tròng một bộ trang bị, cầu xin người ta mở cửa cho, lôi kéo Nghê Uyển Sính đi khách sạn nhỏ gần trường học thuê phòng.
Vừa vào cửa phòng nàng liền bổ nhào tới lồng ngực Nghê Uyển Sính, một bên lung tung mà hôn nàng một bên nói: “Nghê Uyển Sính, tớ hiện tại tuyên bố, cậu là người lãng mạn đệ nhất, cũng là người đẹp nhất thiên hạ!”
Nghê Uyển Sính vội vàng muốn đẩy ra nàng, đơn giản là quần áo hai người quá ướt, Nghê Uyển Sính sợ hãi nàng cảm mạo.
Hai người cởi quần áo vứt ở trên ghế lại nhanh chóng tắm xong nằm ở trong ổ chăn.
Ngu Sanh biết kia một khắc trái tim nàng liền hoàn toàn thuộc về Nghê Uyển Sính.
Ngay từ đầu nàng kỳ thật không có nghĩ tới muốn cùng Nghê Uyển Sính lâu dài, chỉ là muốn chơi một chút, nàng muốn chứng minh cho người khác xem, đặc biệt là bạn gái cũ mắt mù kia, không phải Ngu Sanh này không đủ ưu tú bị đá, là tôi có nữ thần càng tốt càng đẹp hơn yêu.
Chính là sau đó liền nghiêm túc!
Khách sạn nhỏ, trên giường, Ngu Sanh tay chân cùng sử dụng quấn lên Nghê Uyển Sính, Nghê Uyển Sính không có biện pháp, chỉ có thể mở miệng: “Ngu Sanh, đừng tán tỉnh tớ, được không?”
“Tớ phải tán cậu, Nghê Uyển Sính, tớ có hay không đã nói với cậu, tớ rất thích cậu ---” Ngu Sanh khiêu khích mà nhìn thoáng qua Nghê Uyển Sính đang đỏ mặt, tiếp tục đi tìm kiếm môi nàng.
Nghê Uyển Sính nhìn chằm chằm nàng một hồi chậm rãi nói: “Ngu Sanh, cậu biết hiện tại đang làm cái gì phải không? Hy vọng cậu sẽ không hối hận. Đêm nay, tớ khiến cho cậu trở thành của tớ, chúng ta sẽ ở bên nhau cả đời.”
Ngu Sanh thật sự là không nghĩ tới người này ngày thường thanh lãnh tích tự như kim sẽ nói ra tuyên ngôn khí phách như thế.
Phải biết rằng vẻ bề ngoài của Nghê Uyển Sính đẹp thật sự, hơn nữa dáng người lả lướt nhiều vẻ của nàng kia, Ngu Sanh cũng không rảnh lo cái gì, lại lần nữa hướng Nghê Uyển Sính nhào tới, Nghê Uyển Sính lại đem nàng đè ở dưới thân không cho nàng lộn xộn, chỉ là các nàng chung quy cũng không có làm đến cuối cùng một bước.
Ngu Sanh ở thời khắc mấu chốt lại có chút đổi ý, có chút sợ hãi, “Thực xin lỗi, Nghê Uyển Sính cậu chờ một chút, được không?”
Nghê Uyển Sính thật lâu cũng chưa nói chuyện, chỉ là điên cuồng mà hôn nàng, thẳng đến khi hai người đều cảm giác môi có chút ma mới buông ra lẫn nhau.
“Được, tớ chờ cậu. Tớ yêu cậu, tớ nguyện ý chờ cậu, Ngu Sanh.” Nghê Uyển Sính giống như nói những lời này.
Quá khứ cùng hiện thực đan chéo, thật sự cảm nhận được ôm hôn mà chỉ có ở trong mộng mới có thể xuất hiện, Ngu Sanh có một loại ảo giác, cảm thấy giữa nàng cùng Nghê Uyển Sính có lẽ chưa từng có một đoạn chia tay làm người nan kham kia, càng không có cách mấy năm thời gian.
Ngu Sanh cảm giác mình vẫn là một sinh viên năm 4 khi phải tốt nghiệp thì bàng hoàng mê mang, cùng người yêu của mình, không màng tất cả mà thiêu đốt sinh mệnh tình cảm mãnh liệt.
Nàng nỉ non mà kêu tên nàng: “Nghê Uyển Sính.”
Âm thanh của nàng luôn luôn kiều nhu, gợi cảm điềm mỹ làm Nghê Uyển Sính càng khó tự giữ.
Đương tới rồi thời điểm mấu chốt cuối cùng, Ngu Sanh không có làm ra phản kháng, Nghê Uyển Sính cũng không có do dự, hoàn toàn làm Ngu Sanh thuộc về nàng.
Ngu Sanh chỉ cảm thấy có chút đau, sau đó là trầm luân vô biên.
Không biết đêm nay là đêm nao.
- ------
Buổi tối quá mức hoang đường, thế cho nên buổi sáng tỉnh lại, Ngu Sanh chỉ cảm thấy cả người đau nhức.
Ánh mắt đầu tiên nhìn đến chính là gương mặt đã từng xuất hiện trong ngàn vạn giấc mơ, gương mặt này thật đúng là không khỏi làm người mê say.
Ngu Sanh phát hiện tư thế ngủ của mình rất là cảm thấy thẹn, hai tay hai chân, giống dây đằng triền ở trên người Nghê Uyển Sính.
Đây cũng là lần đầu tiên Ngu Sanh cảm thấy, tư thế ngủ của mình thì ra xấu như vậy.
Nàng không có tâm tư thưởng thức mỹ nhân ngủ trong rừng, cũng không biết nên như thế nào đối mặt với tình cảnh này, ‘ 36 kế tẩu vi thượng sách ’, đang lúc nàng thật cẩn thận rút tay chân mình ra, mỹ nhân say giấc lại tỉnh vào lúc này, con ngươi đen bóng nhìn chằm chằm nàng.
“Cậu đang làm gì?” Giọng nói của Nghê Uyển Sính mang theo chút khàn khàn khi mới vừa rời giường, lười biếng mà gợi cảm.
Ngu Sanh: ------
Chân nàng còn đang bị chân Nghê Uyển Sính đè nặng, vô pháp nhúc nhích, tưởng giả chết cũng không được, “Cái kia, giống như tới giờ đi làm rồi,” Ngu Sanh mặt đỏ có thể chảy máu.
Nghê Uyển Sính híp híp mắt: “Ừm ---, xem ra tối hôm qua không chơi đủ, chúng ta đây tiếp tục.” Nói xong, liền lại đi giở trò.
“Từ từ, tôi còn muốn đi làm, không còn kịp rồi.” Ngu Sanh ngăn cản nàng.
Nghê Uyển Sính nhìn đồng hồ trên tường, tiếp tục nói: “Còn sớm!”
Trên cơ bản, Nghê Uyển Sính không có cho Ngu Sanh cơ hội cự tuyệt, nàng duỗi ra một bàn tay, đem cánh tay Ngu Sanh vắt qua đỉnh đầu, cúi đầu liền hôn đi.
Ngu Sanh nghĩ, nàng về sau không bao giờ muốn làm bất cứ giấc mộng xuân nào về Nghê Uyển Sính nữa, quá kích thích, tiêu thụ không nổi.
Nhưng thật ra Nghê Uyển Sính, tinh lực tốt thật sự, hai người lại lần nữa làm xong, nàng không có bất luận lưu luyến gì mà rời giường, tắm rửa, hoá trang, thay quần áo, tốc độ thực mau mà thu thập bản thân.
Ngu Sanh ấn eo ở trên giường giả chết.
Nàng nhìn Nghê Uyển Sính trong gương miêu mi lộng mắt, lại nhìn Nghê Uyển Sính đang chọn lựa quần áo, Nghê Uyển Sính cùng người khác không giống nhau, mặc không được màu tối, chỉ có giống cái loại này màu đỏ, màu vàng, xanh nhạt, hồng nhạt, màu sáng mới có thể sấn ra nàng màu da.
Đây cũng là ngẫu nhiên Ngu Sanh phát hiện tiểu bí mật.
Sau khi đem chính mình thu thập sẵn sàng, Nghê Uyển Sính lại đây kéo Ngu Sanh trong chăn ra: “Mau rời giường, 9 giờ rưỡi mang theo phương án hợp tác các người mới sửa sang lại tới văn phòng tìm tôi, nếu đến lúc đó không thấy được các người, tôi liền sẽ cho rằng là các người Ô Thác Bang tự động từ bỏ lần hợp tác này rồi.” Nói xong, nàng lại nhìn đồng hồ trên tường: “Hữu nghị nhắc nhở một chút, hiện tại thời gian 8 giờ 10 phút.”
Cái gì, 8 giờ 10 phút?
Xong đời.
Ngu Sanh cũng không rảnh lo mất mặt, lập tức nhảy xuống giường phải đi, bỗng nhiên nghĩ đến chính mình vẫn là trần như nhộng, cuống quít kéo chăn che lại, “Cậu ra ngoài trước đi.”
Nghê Uyển Sính xem bộ dáng nàng hoảng loạn, thực không phúc hậu mà cười ra tiếng.
“Không được cười.” Ngu Sanh tận lực làm chính mình hung lên.
Nghê Uyển Sính cũng không lại làm khó nàng thật sự đi ra ngoài, “Cậu có thể mặc quần áo của tôi trước, Vương a di lại đây quét tước lúc ấy sẽ giúp cậu giặt sạch quần áo.”
Cấp bách, Ngu Sanh nhanh chóng đưa tình huống cùng lão bản Ổ Nhị hội báo, cũng làm trợ lý đem phương án đã đóng dấu ở ngăn kéo trong văn phòng của nàng đúng 9 giờ hai mươi phút đưa đến tay nàng, mà lão bản cùng lúc 9 giờ hai mươi phút đuổi tới tập đoàn Hãn Minh cùng Ngu Sanh hội hợp.
Ngu Sanh lại bằng tốc độ thật nhanh thu thập bản thân, tìm một kiện trang phục trong tủ quần áo của Nghê Uyển Sính mặc vào, Nghê Uyển Sính so với Ngu Sanh cao hơn một ít, dáng người thiên mảnh khảnh, Ngu Sanh hơi hiện đầy đặn một ít, cho nên quần áo mặc ở trên người Ngu Sanh có vẻ càng phập phồng quyến rũ, đặc biệt là ngực, thực hoàn mỹ.
Thời điểm Ngu Sanh chuẩn bị đi ra ngoài mới phát hiện chính mình mở không được cửa.
Ngu Sanh quả thực là vô ngữ đến mức tận cùng, Nghê Uyển Sính, cậu còn có thể ấu trĩ hơn nữa không?
Mắt thấy đã mau 9 giờ, Ngu Sanh không thể không gọi cho Nghê Uyển Sính, kết quả lại là giọng của trợ lý: “Ngu tiểu thư?”
“Cái kia,” Ngu Sanh nuốt nuốt nước miếng, “Cô biết mật mã biệt thự của Nghê tổng mấy người không?”
Tiểu trợ lý nháy mắt thập phần cảnh giác: “Ngu tiểu thư có việc gì sao?”
Sâm khí, nàng tổng không thể nói chính mình cùng Nghê Uyển Sính cộng độ đêm xuân, mình hiện tại không ra được biệt thự đi!
Ngu Sanh đành phải hàm hồ mà nói: “Cái kia, tôi ở biệt thự của Nghê tổng, khoá cửa, tôi không ra được.”
Nghe xong cái này, trợ lý của Nghê Uyển Sính lúc này mới ‘ nga ’ một tiếng liền cúp điện thoại.
Không phải, cúp điện thoại là ý gì?
Ngu Sanh nhìn thời gian, khóc không ra nước mắt.
Thật vất vả chờ đến 9 giờ, Ngu Sanh thu được một cái tin nhắn, dãy số lạ, phát lại đây mấy cái con số, ký tên: Nghê Uyển Sính.
Ngu Sanh thế mới biết thì ra số điện thoại Nghê Uyển Sính công bố đối ngoại vẫn luôn là của trợ lý.
Ngu Sanh thử nhập vào, theo sau ‘ xoạch ’ một tiếng, cửa quả nhiên mở ra.
Thật là cám ơn trời đất, Ngu Sanh vui đến thiếu chút nữa làm một bài hát.