“Người ta đang mượn cô để lăng xê ! ! Cô nghĩ một chút xem, năm nay bà ta cũng 70 tuổi rồi, gió to sóng lớn gì chưa từng trải qua? Cũng không phải là chỉ có một mình cô là ngôi sao lớn, tại sao muốn ở trước mặt của truyền thông nhằm vào cô? Chính là muốn mượn danh tiếng của cô để làm mình nổi tiếng! ! Vốn tôi không để bà ta trong lòng, nhưng hôm nay thật sự làm cho tôi rất tức giận !” Isha giận đến phổi cũng muốn nổ tung! !
Hạ Tuyết suy nghĩ một chút, liền nói: “Không thể nào? Bà ta là ảnh hậu liên tiếp 5 lần rồi !”
Isha cười lạnh nói: “Chuyện này đã là quá khứ rồi! bây giờ bà ta không phải là ảnh hậu nữa ! Cho nên tịch mịch, muốn ra ngoài theo một người tuổi trẻ náo nhiệt! Cô xem đi !”
Isha nói xong, lập tức mở máy vi tính ra, truyenfull.vn tìm kiếm tin tức trêи mạng cho Hạ Tuyết xem, nói: “Hiện tại trang đầu của các trang web lớn đều là Tiêu Vãn Linh không thích cô! ! Cô biết bà ta đột nhiên rất đắc ý thế nào không? ! Muốn ngôi sao trong giới giải trí tức giận, không dễ dàng a! ! càng làm cho người ta nhớ đến bà ta! Tôi dám chắc chắn, bà ta không xuất hiện một tuần, khẳng định đang không ngừng chạy phỏng vấn, để nhận vai diễn! ! cô chú ý một chút, về sau đừng để ý tới bà ta !”
Hạ Tuyết không cho đó là quan trọng, muốn bóc kẹo que ăn. . . . . .
“Cô còn ăn được! ! ?” Isha chỉ vào Hạ Tuyết nói: “Cô còn ăn được! ! Hôm nay Hi Văn gọi điện thoại cho tôi, cô bé nói mỗi ngày cô ăn 50 cái bánh trứng! ! Cô không muốn làm ảnh hậu nữa đúng không?”
“Ôi, tôi vẫn có 59 kg a!” Hạ Tuyết vừa nhai kẹo que vừa cười nói.
“Cô. . . . . .” Điện thoại vang lên, Isha tức giận nhận điện thoại, sau đó cười lạnh, cúp điện thoại, nhìn Hạ Tuyết nói: “Nhìn đi, nhìn đi! Tôi nói không sai chứ? Bây giờ tất cả Đài Truyền Hình đều tranh nhau xin phỏng vấn lão ảnh hậu đó! Đến lúc đó, nhất định sẽ lấy cô làm nền! !”
Hạ Tuyết ʍút̼ kẹo que, không muốn nói gì, nhưng điện thoại di động lại vang lên, cô nhận điện thoại, alô một tiếng!
“Ra đây! Ăn một bữa cơm!” Hàn Văn Vũ cười nói.
“Không ăn! Bây giờ tôi đang là ngọn lửa ! Đi ăn cơm với anh! Lại truyền xì căng đan!” Hạ Tuyết nói.
“Ôi chao! Cái vòng lẩn quẩn này chính là như vậy, cô càng che giấu, cô càng dối trá! Chúng ta trong sáng ngay thẳng, có gì phải sợ! Nói cũng chỉ nói một chút! Trong giới giải trí, ai mà không biết hai chúng ta là bạn bè thân chứ! Ăn một bữa cơm đi! hôm nay chúng ta đi ăn sushi! Ở sông Hoài !” Hàn Văn Vũ cúp điện thoại!
Hạ Tuyết nhìn Isha nói: “Văn Vũ muốn hẹn tôi ăn cơm!”
“Đi, đi, đi, đi! Tôi xem phải xử lý chuyện này thế nào! Tôi cho cô biết, nhất định tôi sẽ không bỏ qua cho lão thái bà kia!” Isha ôm vai mặt lạnh nói.
“Ôi chao” Hạ Tuyết nhìn cô đang hung hăng trừng mắt, cười nói: “Cô đó, nên tôn kính với người già một chút! Thật sự tôi không sao, ở trong phim, bà ta vẫn là mẹ tôi ! Tôi không sao! Thật mà!”
“Bà ta già mà không để người ta kính trọng ! Bà ta quên mình là người của công chúng, lại nói chuyện như vậy, đối với cô ít nhiều gì cũng bị ảnh hưởng! Hơn nữa còn chưa quay phim đã như vậy! Quay phim rồi, bà ta thế nào ? Cô cẩn thận một chút cho tôi! Hừ, tôi ngàn tính vạn tính, cũng tuyệt đối không tính đến Tiêu Vãn Linh ! ! Cô biến đi, đi ăn cơm của cô đi! !” Isha đuổi người!!
Hạ Tuyết nhìn cô, thở dài một hơi, nhưng vẫn đi ra khỏi phòng làm việc, đi qua hành lang thật dài, có rất nhiều ngôi sao, có lẽ đang xem thông báo, có lẽ đang bàn chuyện hợp đồng, một vài người ký hợp đồng, Hạ Tuyết đứng trước một cửa kính, nhìn một cô gái nhỏ 18 tuổi, mím chặt môi, vẻ mặt khéo léo mỉm cười ký hợp đồng, trong tròng mắt đầy hi vọng và mong đợi, cô có chút cảm xúc cười . . . . . .
***********
Nhà hàng Sushi!
Hàn Văn Vũ cầm đũa, cười như không cười nhìn Hạ Tuyết có chút không vui, nói: “Thế nào? Hôm nay bị gọt giũa, cho nên không vui sao ?”
Hạ Tuyết cầm đũa, vừa khuấy đĩa nước tương, vừa nhìn Hàn Văn Vũ nói: “Tôi cảm thấy tôi nằm cũng trúng đạn! ! Tôi không có đắc tội với bà ta mà ? Tại sao lại không cho tôi mặt mũi chứ, lấy tôi bàn luận ?”
Hàn Văn Vũ gắp sushi cá hồi cho Hạ Tuyết, nói: “Trong giới giải trí là như vậy! Giống như một sợi dây xích, có người nổi tiếng, cũng rất nhiều người sẽ khát vọng dính dáng đến cô !”
Hạ Tuyết nhìn Hàn Văn Vũ nói: “Anh cũng cảm thấy, bà ta đang mượn tôi để lăng xê? Không thể nào? Bà ta cũng đã 70 tuổi rồi !”
“70 tuổi có thể đóng được phim, cô cảm thấy dễ dàng sao?” Hàn Văn Vũ cười nhìn Hạ Tuyết nói.
Hạ Tuyết suy nghĩ chuyện này một chút, thở dài nói: “Được rồi! Tôi hết ý kiến. Tôi chỉ có chút thất vọng, tôi ôm hi vọng và mơ ước bước vào giới giải trí ! Tôi cảm thấy trong này có rất nhiều người nghệ sĩ, có thể để cho tôi học được nhiều hơn!”
“Có người ái mộ trong lòng cũng không thể trở thành ngôi sao lớn được !” Hàn Văn Vũ nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!